Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 880

Tên trộm lảo đảo ngã xuống, Tống Giản – thống lĩnh cấm vệ quân – nhanh chóng đưa chân quét ngang, khiến hắn ta ngã sóng soài. Túi bạc tên trộm đánh rơi lăn ra đất, người bị mất đồ đuổi kịp, vội nhặt túi bạc, cảm ơn rối rít.

Chân Nguyệt nhìn quả táo nát bét dưới đất, cười nhẹ nói với Kiều Triều: "Quả táo của ta hỏng mất rồi."

Người mất của – Tô Yến Thanh – nghe thấy liền cảm kích: "Ta sẽ mua đền cho ngài!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Kiều Triều lên tiếng: "Không cần. Ta vẫn còn một quả khác." Rồi chàng rút từ túi ra một quả táo khác đưa cho Chân Nguyệt.

Lúc đó, quan binh đến đưa tên trộm đi, Tô Yến Thanh vẫn cảm kích đi theo bên cạnh họ nói lời cảm ơn. Kiều Triều liếc nhìn Tống Giản, lập tức Tống Giản bước lên, ngăn lại: "Công tử, không cần khách sáo, chúng ta còn có việc phải đi, xin đừng làm phiền."

Tô Yến Thanh vội vàng cúi đầu xin lỗi rồi tránh ra, không dám đi theo nữa.

Sau khi đi dạo một hồi lâu thì trời cũng đã tối, Chân Nguyệt quay sang nói với Kiều Triều: "Lần sau chúng ta ra ngoài vào buổi tối nhé?"

Kiều Triều khẽ cười: "Nhưng lần sau nàng đừng 'trốn' ra cung nữa."

Chân Nguyệt cười đáp: "... Ta ra ngoài có mang người theo bảo vệ mà."

Kiều Triều nhẹ nhàng nói: "Mang theo ít người quá, ta sẽ lo lắng."

"Được rồi, ta nghe lời chàng." Chân Nguyệt khẽ gật đầu.

Dạo phố xong, họ quay về cung, ăn tối rồi nghỉ ngơi sau một ngày dài. Không lâu sau, đến ngày thi Hội, gồm bốn vòng thi kéo dài mười ngày. Thi cử lần này có cải cách, thêm phần thi toán học vào để đánh giá toàn diện hơn, nhưng phần thi toán chỉ được tính điểm bổ sung, trọng tâm vẫn là ba vòng thi văn.

Trong kỳ thi, Trương Thiếu Xuyên không ngừng tìm kiếm bóng dáng Kiều Triều và A Sơ nhưng vẫn không thấy. Dù khá ngạc nhiên, nhưng hắn tự nhủ rằng có lẽ họ sẽ đến sau. Nhưng qua bốn vòng thi, hắn vẫn không gặp lại họ. Khi kỳ thi kết thúc, thì hắn đã kiệt sức ngất đi, cũng không có tâm trí tìm kiếm nữa.

Trong cung, các quan viên bắt đầu chấm bài, A Sơ cũng tham gia. Nhiệm vụ của hắn là phân định khi các quan viên bất đồng về chất lượng bài thi. Tuy nhiên, đúng lúc này, Thái tử phi Mộ Khanh Thơ bắt đầu chuyển dạ. Khi thái giám báo tin, A Sơ đang phải làm trung gian hòa giải cho hai vị quan đang tranh cãi kịch liệt.

Nghe tin, A Sơ quát lớn: "Dừng lại! Không ai được phép gây rối thêm! Không được cho người thứ ba xen vào, các ngươi cứ làm tốt phần mình, nếu Thái tử phi xảy ra chuyện gì thì các ngươi phải chịu trách nhiệm!"

Nói rồi, A Sơ vội vã rời đi. Hai vị quan nghe xong chỉ biết sững sờ im lặng: ... Không phải, bọn họ chính là bình phán, Thái Tử Phi sinh hài tử cùng bọn họ có quan hệ gì? Thái Tử... Quan tâm sẽ bị loạn, điên rồi?

Dù vậy, trong lòng họ cũng mong Thái tử phi sẽ sinh hạ được một người thừa kế, vì hiện tại Thái tử chỉ có một nữ nhi. Với các quan, một người thừa kế sẽ bảo đảm tương lai cho cả họ.

Khi A Sơ về đến phủ Thái tử, Mộ Khanh Thơ đã vào phòng sinh, các y nữ, đại phu, và bà mụ đều đã vào vị trí. Dù đây là lần sinh thứ hai, A Sơ vẫn lo lắng không yên. Không lâu sau, nương của Mộ Khanh Thơ đến, sau đó là Chân Nguyệt.

Nửa canh giờ trôi qua, Kiều Triều cũng đến nơi. Chàng hỏi Chân Nguyệt: "Tình hình sao rồi?"

Chân Nguyệt lắc đầu, giọng lo lắng: "Vẫn chưa xong. Máu loãng mang ra từ phòng sinh làm ta cũng thấy sợ."

Dù đã từng chứng kiến nhiều lần, cảnh tượng đó vẫn khiến nàng thấy kinh hãi, may mắn là nàng chỉ sinh hài tử một lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận