Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 431

Kiều Nhị tái mặt: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

Tiền thị hít sâu một hơi, sợ ảnh hưởng tới thai nhi trong bụng: "Huynh đi hỏi đại tẩu xem sao."

Chân Nguyệt đang ngồi đút cho Tiểu A Sơ ăn, nghe câu chuyện cũng trầm ngâm."Đã không còn cách nào khác, hơn nữa thực sự trong thôn ai cũng khó khăn."

Nàng nghĩ đến việc có thể đào giếng sâu thêm chút nữa, hiện giờ nước giếng ở nhà vẫn còn khoảng nửa thước, tạm thời đủ dùng.

Ngày hôm sau, Kiều Nhị cùng trưởng thôn dẫn người vào núi. Trên đường đi, cảnh vật hai bên đều héo khô, cây cối tàn úa. Nạn châu chấu vừa qua khiến cây cỏ trụi lủi, chỉ còn những cành khô cằn.

Đi sâu vào trong núi, họ còn nhìn thấy xác động vật đã chết, trên đó bám đầy muỗi, lại còn lũ dòi bọ bò lổm ngổm. Trong cái oi bức, không khí bốc lên mùi hôi thối nồng nặc.

Mọi người phải che mũi mà tránh xa những cảnh tượng kinh hoàng đó. Nhìn cảnh vật xơ xác trong núi, lòng ai nấy đều dấy lên sự sợ hãi. Nếu cả trong núi cũng không còn thức ăn, thì về sau họ sẽ sống thế nào đây?

Trên đường đi, ai nấy đều im lặng, bước chân mệt mỏi kéo dài. Sau một hồi lâu, cuối cùng cả nhóm cũng đến được con sông lớn mà Kiều Nhị đã nhắc tới. Mực nước sông giảm đi rất nhiều, xác cá c.h.ế.t nằm lăn lóc trên lòng sông, bốc mùi tanh hôi khó chịu.

Dù vậy, nước sông vẫn còn nhiều hơn so với nguồn nước ít ỏi trong thôn. Những người đi cùng tỏ ra vui mừng khi nhìn thấy nước, họ mang theo ống tre, hồ lô, vội vàng tiến đến để lấy nước mang về.

Mỗi người một tay một chân tranh thủ múc nước, có người còn rửa mặt, xua tan cái nóng hầm hập khiến quần áo ai nấy đều ướt đẫm. Một số người không kìm được đã vốc tay uống nước ngay tại chỗ.

Kiều Nhị nhắc nhở: "Tốt nhất các ngươi nên đem nước về nhà đun sôi rồi hãy uống, đừng để mắc bệnh." Nhìn thấy xác cá dọc bờ sông, Kiều Nhị càng thêm lo lắng. Đại tẩu hắn đã dặn từ trước không nên uống nước lã, nhất là trong tình huống này.

Có người không quan tâm, cười nhạo: "Nước nhìn trong sạch thế này, uống không sao đâu." Nói xong, người đó vốc nước uống ngay một ngụm lớn.

Trưởng thôn Kiều Phong cũng đang chuẩn bị múc nước. Kiều Nhị tiếp tục khuyên: "Trưởng thôn đại thúc, vẫn là đem nước về nhà đun sôi rồi uống. Đại tẩu ta dặn thế."

Một nam nhân đứng gần đó cười chế giễu: "Kiều Nhị, ngươi để một phụ nhân làm chủ gia đình như vậy sao? Giờ đại ca ngươi không ở đây, ngươi tự quyết định cũng được mà."

"Phụ nhân biết gì chứ?"

Kiều Nhị lạnh lùng đáp: "Các ngươi không nghe cũng được, đừng nói gì về đại tẩu ta nữa." Suốt thời gian qua, lời đại tẩu nói đều đúng.

Người nọ vừa nghe liền nhún vai, không tranh luận thêm, rồi uống thêm vài ngụm nước nữa. Nước họ mang theo từ nhà đã cạn hết từ lâu.

Kiều Phong do dự một lúc, cuối cùng cũng không uống mà chỉ múc nước vào ống trúc để mang về. Ông ấy treo vài cái ống trúc quanh cổ và còn mang theo một ấm nước nhỏ.

Sau khi lấy nước xong, Kiều Phong thở dài: "Quá xa, nếu sông này gần hơn chút, chúng ta có thể đào kênh dẫn nước về."

Mọi người tiếp tục đi dọc theo sông, muốn xem thượng nguồn có gì, nhưng giữa đường họ lại thấy xác động vật c.h.ế.t bên bờ sông. Một số người từng uống nước trước đó cảm thấy buồn nôn khi nghĩ đến điều này.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận