Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 768

Kiều Triều hỏi: "Các ngươi nghĩ ta có nên đi hay không?"

Uất Trì Thịnh: "Thuộc hạ nghĩ nên đi thì tốt hơn, nếu không đi sẽ bị xem là chống lại mệnh lệnh, không rõ liệu có ai từ phủ thành đến điều tra hay không."

Hồ lão đại đập tay xuống bàn, khiến chén trà cũng rung lên: "Đi gì mà đi! Ta không đồng ý. Tình hình bên đó còn chưa rõ ràng. Nếu có hàng vạn đại quân đang chuẩn bị tấn công huyện Châu Dao thì chúng ta chẳng phải đi nộp mạng sao?"

Chung Giai Hàng đề nghị: "Hay là phái người đi huyện Châu Dao hỏi thăm tình hình trước đã. Từ trong thư lệnh thấy nói hình như binh mã của Trần Trung Vương sắp tấn công huyện Châu Dao. Chúng ta cũng không hiểu rõ người này là ai."

Kiều Triều nói: "Tìm hiểu tình hình là chắc chắn, nhưng ngày mai ta phải xuất phát. Một lát nữa sẽ chọn vài người đi trước để đến huyện Châu Dao."

Hồ lão đại hỏi: "Vậy ý huynh là huynh sẽ đi sao?"

Kiều Triều đáp: "Nếu ta không đi, liệu Hoài Dương Vương có đích thân kéo quân đến đây không? Nếu hắn dẫn đại quân đến cưỡng ép ta đi thì sao?"

Hồ lão đại cũng chỉ biết cau mày im lặng, những người khác thì không biết có nên đi hay không. Cuối cùng Hồ lão đại nói: "Huynh quyết định đi, nếu huynh đi thì chúng ta sẽ cùng đi theo."

Chân Nguyệt: "Không sao, huynh cứ đi, tới đó hãy tập hợp binh lính sẵn có. Chúng ta ở đây sẽ chi viện cho các huynh."

Kiều Triều gật đầu: "Vậy ta sẽ dẫn 300 tinh binh cùng đi."

Chân Nguyệt dặn dò: "Mang thêm lương thực, một lát nữa ta sẽ chuẩn bị sẵn."

Hồ lão đại đề nghị: "Ta sẽ đi cùng huynh."

Kiều Triều lắc đầu: "Ngươi không cần đi, những người khác đi cùng ta là được."

Sau khi bàn bạc một số vấn đề khác, cuộc họp kết thúc, mọi người lập tức bắt tay vào công việc. Uất Trì Thịnh lo việc chọn 300 binh lính để chuẩn bị khởi hành ngày mai, còn Hồ lão đại thì phụ trách sắp xếp lương thảo và ngựa.

Kiều Triều kéo Chân Nguyệt về nhà, ngập ngừng một lát rồi nói: "Ta muốn dẫn A Sơ theo cùng. Nó là nhi tử ta, không thể mãi ở hậu phương được."

Chân Nguyệt không đồng ý ngay lập tức. Nếu chỉ là đi diệt thổ phỉ thì nàng có lẽ sẽ không do dự, nhưng đây lại là ra trận đánh giặc...

"Việc này nên hỏi ý A Sơ thì hơn. Để ta kêu nó lại đây."

"Ừ."

A Sơ từ bên ngoài trở về, nghe nói phụ thân và nương tìm, liền chạy nhanh vào hậu viện: "Phụ thân, nương, có chuyện gì vậy?"

Chân Nguyệt hỏi: "Phụ thân con ngày mai phải đi huyện Châu Dao, con có muốn đi theo không?"

A Sơ ngạc nhiên hỏi: "Sao phụ thân lại phải đi? Còn nương có đi không?"

Kiều Triều vỗ vai con: "Nương con không đi, chỉ có ta đi và có khả năng sẽ phải ra trận. Nương con sẽ ở lại chi viện cho chúng ta từ hậu phương."

Nghe vậy, A Sơ lập tức hiểu chuyện, suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía Chân Nguyệt: "Nương có muốn con đi không?"

Chân Nguyệt đáp: "Nếu con muốn đi thì cứ đi. Con đã lớn rồi, có thể tự quyết định."

A Sơ gật đầu chắc nịch: "Vậy con sẽ đi cùng phụ thân!"

"Tốt, con về chuẩn bị một chút. Ngày mai chúng ta xuất phát.""Vâng."

A Sơ vừa rời đi, Chân Nguyệt chợt nhớ đến Kiều Trần thị và Kiều Đại Sơn: "Nếu nương biết A Sơ đi, e là sẽ khóc mất. Nương nhất định sẽ không muốn nó đi theo huynh đâu."

Kiều Triều ngẫm nghĩ: "... Hay là chờ khi chúng ta rời đi rồi mới nói với bà ấy?"

Chân Nguyệt: "Huynh biến hư rồi."

Kiều Triều cười: "Còn cách nào khác đâu" Bọn họ chỉ có một nhi tử duy nhất, chắc chắn bọn Kiều Trần thị sẽ sợ.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận