Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 828

Chân Nguyệt còn đến thăm những binh sĩ bị thương, một người bị trọng thương còn cố gắng gượng dậy để hành lễ với nàng. Chân Nguyệt bảo hắn ta nằm xuống,"Dưỡng thương cho tốt, rồi bình an trở về nhà!"

"Dạ!"

Đêm hôm đó, khi Chân Nguyệt đang ngủ trong lều, bên ngoài có binh lính tuần tra và lính gác đứng canh. Nửa đêm, có hai lính đến thay ca, hai lính gác trước đó thì đi nghỉ.

Khi nhóm lính gác vừa đi khỏi, một người lính liền lấy ra bình rượu từ trong túi,"Này, Vương huynh đệ, đêm nay hơi buồn chán, chúng ta làm vài ly đi."

"Hả! Ngươi lấy rượu ở đâu ra? Giờ này mà uống liệu có ổn không?"

"Có gì mà không ổn, đây là rượu nhẹ thôi, không say đâu. Chỉ là thèm chút mùi vị, mà giờ có bao nhiêu người tuần tra, chắc không sao, chúng ta vẫn đang canh gác mà, làm vài ngụm sẽ không sao đâu."

"Được thôi." Vương huynh đệ cũng cảm thấy ngứa ngáy muốn thử.

Hai người lần lượt uống từng ngụm, ban đầu định uống vài ly nhưng rồi lại uống hết cả bình. Rượu tuy không mạnh nhưng cũng khiến người ta muốn đi vệ sinh. Vương huynh đệ đứng dậy,"Huynh đệ, ngươi canh chừng, ta đi tiểu chút rồi về ngay."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Không thành vấn đề, đi đi."

Vương huynh đệ vừa đi khỏi, ánh mắt của người lính còn lại bỗng trở nên lạnh lùng. Khi đội tuần tra vừa đi qua, hắn ta lẻn vào lều, rút ra một con d.a.o găm sắc bén, ánh d.a.o lóe lên trong bóng tối, phản chiếu đôi mắt độc ác của kẻ sát thủ.

Hắn ta lặng lẽ tiến đến bên giường của Chân Nguyệt. Đột nhiên, Chân Nguyệt cảm nhận được hơi thở nguy hiểm, nàng lập tức mở mắt, thấy kẻ kia đang lao d.a.o tới. Tim nàng như nhảy lên tận cổ họng, con d.a.o găm chạm vào cánh tay nàng.

Chân Nguyệt đau đớn rên lên, một chân đá mạnh kẻ đó văng ra. Khi hắn ta định tấn công lần nữa, nàng hét lớn: "Thích khách!" Vừa hô to vừa rút kiếm, tránh cú đ.â.m tiếp theo của thích khách, rồi phản công bằng một nhát kiếm.

Tiếng hô to của nàng lập tức thu hút sự chú ý bên ngoài. Kẻ sát thủ chưa kịp hành động lần thứ ba thì binh lính đã ập vào và nhanh chóng chế ngự hắn ta. Vừa định thẩm vấn thì hắn ta đã cắn thuốc độc giấu trong miệng. Không lâu sau, miệng hắn ta trào ra m.á.u đen và ngã xuống.

"Là tử sĩ! Đã tự sát bằng độc!"

Chân Nguyệt đã được người đỡ ngồi qua một bên, quân y cũng nhanh chóng được gọi đến. Lúc này Hàn Khang Tử tức giận đi vào,"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra! Lính gác đâu?"

Vương huynh đệ vừa trở về sau khi đi tiểu thấy cảnh tượng đó thì sợ ngây người, lại nhìn thấy người vừa uống rượu cùng mình đã chết, hắn ta lắp bắp,"Hắn, hắn..."

"Hắn gì! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Tiểu nhân đi tiểu, để hắn canh thay!"

Vương huynh đệ bị túm cổ áo,"Đây là thích khách!"

"A?!"

Sau khi điều tra kỹ liền phát hiện đây là một mật thám được cài vào doanh trại, mục tiêu lần này là ám sát Chân Nguyệt. Nếu nàng không tỉnh dậy kịp thời thì đã bị g.i.ế.c hại.

Vương huynh đệ buộc phải đi tiểu vì uống nhiều, cũng nằm trong kế hoạch của mật thám. Cuối cùng, hắn ta bị tra hỏi và phạt mười roi, ai bảo đang canh gác lại uống rượu!

Doanh trại không có y nữ, nên khi thấy vết thương chảy máu, Chân Nguyệt cũng không làm phiền họ,"Để thuốc trị thương đó, ta tự xử lý!" Có vẻ như việc huấn luyện y nữ cần được đẩy nhanh tiến độ.

Hàn Khang Tử nói: "Thần sẽ tìm một nữ nhân đến giúp Vương phi."

Chân Nguyệt: "Không cần, vài ngày nữa Hồ Đại sẽ được đưa về thành, ta sẽ về cùng. Ngày mai Trì Định sẽ gửi tới một đợt vũ khí và pháo, ngươi hãy tận dụng tốt."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận