Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 235

Bên trong núi, cơn mưa đã dịu đi khá nhiều. Chân Nguyệt nhìn trời rồi nói: "Chúng ta nên đi về thôi. Lần sau ra ngoài, chắc chắn phải mang theo áo mưa, nồi nhỏ và vài thứ cần thiết, như gừng hay thuốc men."

Kiều Triều gật đầu: "Ừ, lần sau ra ngoài phải chọn lúc thời tiết tốt. Nếu trời không đẹp thì đừng vào núi."

Hai người dìu nhau ra khỏi núi. Trên đường, khi băng qua một đoạn đường bị lở đất, Kiều Triều bất ngờ trượt ngã và kéo theo Chân Nguyệt ngã cùng. Cả hai cùng ngã ngồi xuống đất.

Hai người nhìn nhau một lát, rồi cùng cười phá lên: "Ha ha ha!"

Chân Nguyệt đứng dậy trước: "Nhanh về nhà thôi, cha nương đang lo lắng."

Kiều Triều cũng đứng lên và đáp: "Ừ, đi thôi."

Trở lại nhà, Kiều Nhị vừa thấy bóng dáng hai người đã vui mừng reo lên: "Đại ca, đại tẩu về rồi!"

Kiều Trần thị từ trong nhà gọi ra: "Mau, ta đi đun nước ấm cho họ tắm rửa."

Tiền thị cũng nhanh chóng lấy canh gừng ra: "Con đi mang canh gừng cho hai người uống."

Kiều Đại Sơn và Kiều Nhị chạy ra đón họ, giúp mang giỏ đồ vào nhà. Dù thấy giỏ đầy đồ, nhưng mọi người lúc này chỉ quan tâm đến tình trạng của Kiều Triều và Chân Nguyệt, vì cả hai trông rất lấm lem và ướt át.

Chân Nguyệt nói: "Chúng ta vào phòng thay quần áo trước đã."

Kiều Đại Sơn nói thêm: "Tiền thị đã nấu canh gừng, các con uống trước cho ấm người."

"Ừm," Chân Nguyệt và Kiều Triều mỗi người uống một bát canh gừng, cảm thấy ấm áp hẳn lên. Tiền thị nói: "Nước ấm cũng sẵn sàng rồi, một lát nữa các con có thể tắm."

Chân Nguyệt hỏi: "Tiểu A Sơ đâu?"

Tiền thị trả lời: "Nó đang ở phòng nương, Tiểu Hoa trông giúp."

"Vâng," Chân Nguyệt nói.

Sau đó, Chân Nguyệt và Kiều Triều đi vào phòng thay quần áo. Chân Nguyệt đứng bên cửa sổ thay đồ, còn Kiều Triều quay lưng thay quần áo ở bên kia. Khi xong, Kiều Triều còn hỏi Chân Nguyệt đã thay xong chưa vì sợ nếu quay lại quá sớm, hắn sẽ lại chảy m.á.u mũi.

Chân Nguyệt đáp: "Xong rồi." Nàng cầm quần áo dơ ra ngoài, Kiều Triều cũng làm tương tự. Cả hai để quần áo vào bồn gỗ, Kiều Triều đi lấy nước để ngâm chúng.

Lúc này, Kiều Trần thị bước ra: "Nước ấm đã sẵn sàng. Các con muốn tắm trước hay ăn cơm rồi nghỉ ngơi?"

Chân Nguyệt ngước nhìn bầu trời,"Chắc cũng gần đến giờ làm cơm chiều rồi. Con đi tắm trước, cha nương xem thử trong sọt có gì, tối nay nấu gì thì tính. À, bọn con bắt được vài con cá, để tam đệ mang một con qua nhà Chung gia."

Kiều Tam vội vàng xua tay từ chối,"Không cần đâu, đây là đại ca và đại tẩu khó nhọc lắm mới bắt được." Tuy rằng chưa phân nhà, mọi thứ đều là của chung, nhưng trong lòng Kiều Tam vẫn có chút áy náy.

Chân Nguyệt cười nói: "Không sao, sau này chăm chỉ làm việc sẽ có nhiều cá thôi."

Kiều Trần thị cũng gật đầu đồng tình,"Đúng đấy, lão tam, sau này ở nhà nhớ làm việc nhiều hơn."

"Được." Kiều Tam cầm cá rồi đi sang nhà Chung gia. Lúc này Chung gia cũng đang chuẩn bị nấu cơm, nghe thấy tiếng gõ cửa, Chung mẫu lập tức ra mở,"Ồ, sao lại qua đây?"

Kiều Tam cầm cá đưa cho bà,"Bá mẫu, nhà cháu vừa bắt được vài con cá, đại tẩu bảo cháu mang một con qua cho nhà mình."

Chung mẫu mỉm cười nhận lấy,"Cảm ơn cháu, làm khách quá rồi. Vào uống nước chút đã."

Kiều Tam từ chối khéo,"Không cần đâu ạ, nhà cháu cũng đang chuẩn bị nấu cơm, cháu phải về phụ."

Chung mẫu không để Kiều Tam đi ngay,"Đợi chút đã." Bà quay vào nhà rồi mang ra một cái rổ nhỏ,"Đây, đại ca Mạn Châu vừa mang ít đồ biển về từ trường, cháu mang về nhà mà nếm thử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận