“Ha… Đau… Chậm lại đi… A!”
Cơ thể trắng nõn trên chiếc giường công chúa màu hồng phấn đầy những dấu vuốt ve cấu nhéo nhàn nhạt, Trường Ngọc bị đè riết phía dưới, may mà chăn mềm mại, cô cũng không đến mức bị va đau.
Thân thể mềm mại trần trụi bị tóm lấy đong đưa, chàng trai trên người cô điên cuồng đâm vào, cơ thể cô suýt thì bị đâm ra ngoài, rồi lại được kéo về chỉ trong khoảnh khắc. Bàn tay to tái nhợt ôm lấy vòng eo cô, trong đôi mắt đỏ sậm của anh là hai đóa hoa trắng bóng, to lớn không ngừng đong đưa.
Chàng trai không tên kia dùng tay ép hai bên lại với nhau, miệng ngậm giữ một bên, liếm láp nhũ hoa màu hồng phấn, bàn tay còn lại thì không ngừng đè ép niết xoa. Bầu ngực dường như hóa thành chất lỏng trong tay anh, để anh tùy ý nắn vuốt thành đủ mọi hình dạng.
Trường Ngọc không chịu nổi kiểu kích thích này, cô cắn ngón tay, khóc nức nở không ngừng, bị đâm đến độ phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
“Ha… Nhanh quá… Không được… Xin anh.”
Trường Ngọc chỉ cảm thấy tất cả những điểm mẫn cảm trên người mình đều bị chàng trai giữ chặt lấy. Phần trước bị anh liếm cắn lại không có cảm giác đau, mà chỉ thấy vô cùng ngứa. Cô hận không thể nhét toàn bộ bầu ngực sữa vào trong miệng chàng trai, để anh hôn hít tỉ mỉ. Thân dưới bị vật lớn nhét đầy, dòng nhiệt không ngừng chảy xuống bụng, thịt mềm bao thật chặt lấy vật nóng giữa mỗi lần ma sát, không hề muốn nó rời đi.
Nhận thấy tâm tư của Trường Ngọc, chàng trai dường như cười khẽ một tiếng, nhưng những đợt tiến công lại càng thêm mãnh liệt. Chỗ giao hợp bị anh va chạm với tốc độ nhanh hơn, chất dịch ngọt ngào trong suốt biến thành bọt nước.
“Phụt phụt…”
Tiếng nước có vẻ vô cùng vang dội trong căn phòng trống trải. Trường Ngọc lại chẳng thấy thẹn thùng, hoặc cô hoàn toàn không nhận ra được tiếng động ấy, tất cả các giác quan của cô đều chìm chìm nổi nổi theo nhịp điệu của chàng trai.
Mồ hôi trên trán chàng trai chảy dọc xuống hàm dưới, “tí tách” rơi lên ngực Trường Ngọc, như chiếc gai lạnh lẽo, đâm cho cô giật mình mở nửa mắt ra.
Thêm một bóng hình hiện lên trong đôi mắt bị tình dục xâm chiếm.
Chàng trai phủ trên người cô, đôi mắt thâm thúy sâu thẳm nhìn thẳng vào cô, mồ hôi không ngừng vẩy ra theo động tác của anh. Có vài giọt chảy dọc xuống lượn theo yết hầu hình tam giác ngược, xẹt qua xương quai xanh, chui vào rãnh giữa hai múi cơ ngực cường tráng. Xuống chút nữa, chính là tám múi cơ bụng của anh và rừng cây màu đen.
“Đẹp trai quá…” Trường Ngọc nheo mắt nhìn, lẩm bẩm tự nói.
Chàng trai bị lời nói thẳng thắn của cô làm cho sửng sốt, giây tiếp theo lại mỉm một nụ cười nhạt, tiến đến trước mắt cô, mở hai cánh môi mỏng, ấn lưỡi lên đôi môi đỏ mọng của cô, tiến quân thần tốc.
“Ưm… Sướng quá…”
Đầu lưỡi quấy nước miếng trong miệng cô, cậu lấy chiếc lưỡi hồng phấn mềm mại tinh tế của cô mà hôn. Trường Ngọc hôn lại theo bản năng, lưỡi cô ngây ngô chạm vào lưỡi chàng trai.
Ai ngờ chỉ một cử động ấy lại kích thích động tác của chàng trai nhanh hơn. Đôi tay bóp mông cô không ngừng đâm về chỗ dưới háng anh, chất dịch ngọt ngào bị đâm cho vẩy ra, ga giường dưới thân đã ướt đẫm từ lâu, trong suốt một mảng thật lớn.
Rốt cuộc, lúc Trường Ngọc sắp không thể kiên trì được nữa, chàng trai hôn cô. Chỗ sâu nhất trong huyệt nhỏ bị vật lạnh băng phá vỡ, anh xuất ra.
“Ối!”
Trường Ngọc tỉnh dậy.
Trường Ngọc nhìn căn phòng quen thuộc, dưới người mình vẫn mềm mại nhẹ nhàng, chỉ là giữa hai chân hình như đang run lẩy bẩy. Cô cảm thấy thân dưới mình vẫn còn co thắt, cơ thể thì có cảm giác đau nhức, cô biết ngay —— cô lại gặp mộng xuân rồi!