Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 419

Kiều Triều cười trêu: "Ai mà biết được chứ, không có ai nhìn đâu. Nàng cứ làm đi -"

Chân Nguyệt nhắm mắt lại, nhẹ nhàng cử động tay, nhưng khi Kiều Triều cúi đầu xuống gần tai nàng, hơi thở ấm áp của hắn khiến vành tai nàng nóng lên. Không kìm được, hắn nhẹ nhàng cắn một ngụm vào tai nàng, khiến tay nàng phản xạ đột ngột siết chặt lại...

Mặt Kiều Triều trắng bệch, đau đớn bật ra tiếng kêu: "Tê!"

Chân Nguyệt lập tức buông tay, hoảng hốt: "Xin lỗi, xin lỗi... ta dùng lức lớn! Ai bảo huynh ..." Ai bảo hắn chạm vào lỗ tai nàng.

Kiều Triều hoãn lại một lúc rồi nói: "Không sao đâu." Chỗ hạnh phúc thiếu chút nữa không có.

Chân Nguyệt nhìn thần sắc của hắn một lúc: "Không sao thì tốt. Ta không ngờ huynh kiên trì được một phút..." Trước kia chỉ vài giây...

Kiều Triều cũng bắt đầu cảm thấy ngượng, đáp: "Lần sau sẽ còn lâu..." Hắn nắm lấy tay nàng: "Về sau chúng ta cần học tập nhiều hơn."

Chân Nguyệt tức giận, định đá hắn, nhưng Kiều Triều nhanh tay bắt được chân nàng, còn hôn nhẹ lên chân: "Ta đã từng nói chưa, chân nàng đẹp lắm."

Chân Nguyệt run run người, nhanh chóng rút chân lại: "Kiều Triều, huynh thật biến thái!" Hôn lên chân nàng, không sợ dơ sao?

Kiều Triều có chút tiếc nuối khi chân nàng rút về, nhưng khi thấy gương mặt nàng đỏ bừng, hắn lại muốn hôn lên. Đúng lúc ấy, cửa vang lên tiếng gõ dồn dập: "Nương -"

Là Tiểu A Sơ, bé đang tìm nương.

"Nương - bạch bạch bạch!" Tiểu A Sơ gõ cửa không ngừng.

"Nương - bạch bạch bạch!"

Chân Nguyệt bước xuống giường, mang giày vào rồi đáp: "Đây, nương tới ngay." Nàng mở cửa, Tiểu A Sơ suýt ngã nhào vào trong. Chân Nguyệt nhanh tay bế bé lên, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Tiểu A Sơ ôm bụng nói: "Bụng... đói."

Chân Nguyệt bế bé vào bếp: "Để nương xem trong bếp có gì ngon cho con ăn nhé."

Tiền thị thấy Chân Nguyệt vào bếp, liền hỏi: "Đại tẩu, hôm nay định làm món gì ngon à?"

Sờ sờ bụng, Tiền thị cảm thấy con trong bụng mình cũng đang đói.

Chân Nguyệt trả lời: "... Không, Tiểu A Sơ đói bụng, ta vào làm cho nó cái gì ăn thôi."

Tiền thị gật gù: "Vậy đại tẩu làm nhiều thêm một chút nhé, muội cũng đói rồi. Để muội giúp nhóm lửa cho." Nói rồi nàng ấy nhanh chóng đi ra ngoài lấy củi.

Trịnh nương tử vội chạy tới: "Ai da, để ta lo cho, không cần phiền nhị nương tử đâu."

Ban đầu Chân Nguyệt định làm canh trứng cho Tiểu A Sơ, nhưng thấy mọi người nhiệt tình giúp đỡ, nàng đành nhờ Trịnh nương tử nhào bột làm mì. Trời nóng, ăn mì lạnh là hợp lý nhất.

Nghe thấy có món ngon, Mạn Châu cũng bước vào bếp: "Đại tẩu, có việc gì cần muội giúp không?"

"Muội đi hái hai trái dưa leo rồi cắt sợi giúp ta."

"Được."

Sau khoảng nửa giờ, mì lạnh đã chuẩn bị xong. Mì được trụng qua nước lạnh, sau đó cho vào bát, thêm tương đậu nành, dưa leo, một chút nước tương, giấm, tỏi băm và rưới thêm dầu nóng. Mùi thơm ngào ngạt khiến ai cũng thèm thuồng.

Mọi người cùng ngồi trong bếp thưởng thức món mì lạnh. Tiểu A Sơ đã đói từ lâu, cứ há miệng chờ Chân Nguyệt bón từng muỗng, chưa nuốt hết đã lại há miệng đòi tiếp.

"Ăn từ từ thôi, đừng vội."

Kiều Triều đang nghỉ ngơi trong phòng, ngửi thấy mùi thơm liền đi ra, thấy mọi người đang ăn ngon lành thì kêu lên: "Sao không gọi ta! Ta cũng muốn ăn."

Chân Nguyệt ngẩng đầu nhìn: "Tự mà làm, gia vị có sẵn đấy, muốn ăn gì thì thêm vào."

Tiền thị thấy không đủ chua, tự mình thêm nhiều giấm hơn, ăn thấy thật vừa miệng.

Mọi người tối hôm ấy đều thấy món mì lạnh ngon miệng, đặc biệt là mùa hè. Kiều Nhị ăn ba muỗng đã hết cả bát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận