Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 639

"Tất nhiên, cũng phải hỏi xem họ có đồng ý không. Tiền công sẽ tính như với những người khác, nhưng nếu... làm không tốt, hình phạt cũng giống như mọi người." Chân Nguyệt dừng lại một chút rồi nói thêm.

Kiều Triều gật đầu: "Đó là lẽ đương nhiên." Hắn cũng không thích những người gian dối, làm việc không chu đáo.

"Ừ."

Sáng hôm sau, Kiều Triều nói với Lý Đại Đầu về kế hoạch. Nghe xong, Lý Đại Đầu xúc động đến rơi nước mắt: "Cảm, cảm ơn thiên phu trưởng!" Quế thị cũng vội vàng dắt hài tử quỳ xuống định dập đầu tạ ơn.

Kiều Triều vội kéo họ dậy: "Không cần, không cần. Đây đều là do nương tử ta sắp xếp, ta chỉ truyền lại lời thôi."

Lý Đại Đầu nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Triều, nước mắt giàn giụa kể lại những khó khăn và bất công mình đã trải qua. Trong lòng Lý Đại Đầu nói với vẻ đầy uất ức rằng dường như mọi người đều muốn đẩy hắn ta vào chỗ chết.

Kiều Triều nghe xong cũng tức giận, vỗ vai hắn ta: "Cứ làm việc ở nhà ta đi. Hôm nay các ngươi nghỉ ngơi thêm một ngày, mai ta sẽ đưa ngươi lên Háo Tử Sơn."

Lý Đại Đầu vội lau nước mắt: "Không cần đâu, ta có thể đi ngay bây giờ."

Kiều Triều: "Đừng vội, nhà ta hôm nay mới đi mua heo. Dù trên Háo Tử Sơn cũng có sẵn một ít heo rồi, nhưng nương tử ta nói muốn nuôi thêm nhiều nữa, vừa hay các ngươi đến để phụ giúp."

Quế thị cũng nhanh nhẹn đáp: "Ta có thể đi ngay bây giờ. Ta có thể giúp dọn dẹp nhà cửa, cũng có thể trồng trọt." Nàng ấy cảm thấy ngại vì đang ở nhờ nhà người ta mà chưa làm gì.

Kiều Triều xua tay: "Chưa cần vội, khi nào có việc nương tử ta sẽ sai người gọi các ngươi."

"Vâng, cảm ơn ngài."

Ngày hôm sau, Kiều Triều dẫn Lý Đại Đầu lên Háo Tử Sơn. Nhìn chuồng heo, hắn nhớ lại lời Chân Nguyệt nói tối qua: "Nhị đệ không có ở nhà, việc thiến heo này liền giao cho huynh quản lý. Không muốn làm thì huynh có thể đào tạo thêm vài người nữa."

Lúc ấy, Kiều Triều im lặng hồi lâu. Hắn đã rất vất vả mới thoát khỏi việc quản lý nuôi heo và giao nó cho Kiều Nhị. Giờ thì lại quay về với mình?

Chân Nguyệt cũng nói thêm: "Nhà mình định nuôi vài chục con heo, nuôi tách riêng để tránh dịch bệnh lây lan hết cả đàn. Quản lý mười chuồng heo chắc không quá khó chứ?"

Kiều Triều nghĩ đến cảnh phải cả ngày lo chuyện chuồng heo, trong đầu tối sầm lại."Ta sẽ cố gắng đào tạo thêm người."

"Ừ, việc này huynh lo liệu, ta không can thiệp."

Đến Háo Tử Sơn, Kiều Triều giới thiệu Lý Đại Đầu với Ngô lão nhân và Chân lão Nhị."Đây là Nhị tỷ phu của ta. Tỷ phu, đây là Lý Đại Đầu mà ta đã nói, từ giờ việc nuôi heo huynh chỉ bảo hắn ta một chút."

Lý Đại Đầu nhìn thấy Chân lão Nhị cũng mất một chân, tưởng rằng Chân lão nhị cũng giống mình, là người lui quân từ quân doanh.

Chân lão Nhị chào hỏi: "Ngươi tốt, ta là Chân Cốc, cứ gọi ta Chân Nhị là được."

Lý Đại Đầu vội vàng nói: "Không, không, Chân tỷ phu tốt." Đây là tỷ phu của Kiều Thiên phu trưởng, hắn ta không dám gọi suồng sã.

Kiều Triều liền nói: "... Đây là tỷ phu của ta, đâu phải của ngươi."

Hơn nữa, A Nguyệt nhà hắn cũng không có mối quan hệ thân thiết lắm với Chân gia. Việc Chân lão Nhị đến đây giúp nuôi heo là do Chân Nguyệt thiện tâm phát tác thôi, nàng không muốn nhắc đến nên Kiều Triều cũng không nói thêm gì.

Chân lão Nhị liền nhắc lại: "Cứ gọi ta là Chân Nhị."

Lý Đại Đầu cười đáp: "Được rồi, ta là Lý Đại Đầu, cứ gọi ta như vậy cũng được."

"Được, Đại Đầu."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận