Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 259

Chân Nguyệt nhìn qua, lập tức nhận ra trong số đó có hạt giống dưa hấu! Mấy loại hạt giống còn lại thì nàng không rõ, nhưng dưa hấu thì chắc chắn trồng được. Chân Nguyệt tự tin rằng mình có thể trồng ra kết quả tốt.

"Ta lấy gói này."

"Được rồi!"

Tiền trao cháo múc, Chân Nguyệt nhận lấy hạt giống và cất đi. Khi nàng và Kiều Triều rời đi, lão bản vừa cầm tiền vừa cười thầm: "Đúng là ngốc, thực sự có người bỏ ra ba lượng bạc mua mấy hạt giống vô dụng này."

Trên đường về, Kiều Triều hỏi Chân Nguyệt: "Có phải đắt quá không? Hơn nữa, mấy hạt giống kia không rõ là gì, nhỡ trồng không ra được gì thì sao?"

Chân Nguyệt cười đáp: "Ta chắc chắn trồng được, hơn nữa, trong đó có một loại ta biết rõ. Chờ đến khi nó mọc lên, huynh sẽ thấy, có khả năng còn kiếm ra tiền."

Nghe nàng nói vậy, Kiều Triều cũng yên tâm phần nào. Ít nhất, nàng nhận ra được một loại hạt giống, nếu không thì bỏ ba lượng bạc quả thực là quá đắt.

Hai người tiếp tục dạo quanh khu chợ, mua thêm năm khối đường mía với giá 500 văn, rồi mua một vài món đồ khác trước khi vội vàng trở về nhà.

Về đến nhà, họ nghe thấy tiếng Tiểu A Sơ khóc lớn.

Chân Nguyệt vội đặt đồ xuống, rửa tay rồi chạy đến: "Sao vậy? Sao con lại khóc to thế?"

Tiền thị đang dỗ Tiểu A Sơ, giải thích: "Trên người nó nổi nhiều rôm, ngứa quá nên khóc. Nương đã đi nấu lá cây, nói là có thể chữa được rôm sảy."

Chân Nguyệt bế Tiểu A Sơ lên: "Ta với Kiều Đại có mua chút đồ ăn về, các muội ra xem thử đi."

Tiền thị gật đầu: "Được, để muội ra xem."

Lúc này, trong bếp, Kiều Trần thị đã nấu xong nước lá cây, đổ vào một chậu và thêm ít nước lạnh cho bớt nóng, rồi gọi Chân Nguyệt."Bế Tiểu A Sơ lại đây, ta tắm cho nó, tắm xong thì hết ngứa ngay thôi."

Tiểu A Sơ vẫn còn rưng rưng nước mắt, lông mi dài ướt đẫm. Chân Nguyệt giúp cởi đồ cho con rồi đặt Tiểu A Sơ vào chậu nước.

Thời tiết nóng bức nên tắm nước lá cho Tiểu A Sơ không lo bị cảm lạnh. Sau khi tắm xong, Tiểu A Sơ đã hết khóc, nhưng vẫn bám chặt lấy Chân Nguyệt không chịu rời. Kiều Triều muốn bế cũng không được.

Chân Nguyệt đành phải ôm Tiểu A Sơ ngồi ở mép giường, chơi với nó một lúc đến khi đứa bé mệt mỏi và bắt đầu muốn ngủ thì nàng mới để Kiều Triều trông, còn bản thân nhanh chóng đi tắm rửa. Sau chuyến đi huyện thành, cả người nàng nóng nực và cảm giác rất khó chịu.

Tắm rửa xong, Chân Nguyệt mới thấy cơ thể dễ chịu hơn, lúc đó nàng mới có thời gian xem xét mấy hạt giống vừa mua về. Một số hạt giống nàng không nhận ra, nhưng nàng quyết định lấy ra một ít để thử trồng, còn hạt giống dưa hấu thì nàng lấy hơn phân nửa để gieo trồng.

Vườn phía sau nhà có một mảnh đất nhỏ lúc trước trồng các loại rau củ đã thu hoạch xong, bây giờ vừa vặn có thể dùng để trồng những loại mới.

Chân Nguyệt bắt đầu làm theo phương pháp quen thuộc, xử lý hạt giống để kích thích nảy mầm trước khi gieo. Đang lúc bận rộn thì bên ngoài có người đến nhà.

"Trần thẩm, ta có thể đổi ít rau xanh với nhà các ngươi được không?" Một phụ nữ đem theo ít trứng gà bước vào.

Kiều Trần thị cười đáp: "Đương nhiên là được rồi, ngươi muốn đổi lấy gì? Nhà ta có rau xanh, củ cải, đậu đũa, dưa leo, đều có sẵn."

Người phụ nữ cười xòa: "Đồ ăn nhà các ngươi lớn nhanh thật, nhà ta rau còn chưa kịp ra hoa nữa."

Kiều Trần thị giải thích: "Là nhờ chúng ta trồng sớm thôi."

"Phiền thẩm cho ta đổi ít dưa leo và đậu đũa. Chỗ trứng gà này đổi được bao nhiêu rau?"

Kiều Trần thị nhìn qua số trứng, đáp: "Đồ ăn nhà ta cũng có chút đắt đỏ, nhưng vì là hàng xóm thôn làng, ta sẽ cho thêm một ít. Ngươi chờ một lát, ta đi lấy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận