Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 284

Sau đợt thu thuế này, giá lương thực ngoài chợ lại tiếp tục tăng. Những nhà đã nộp thuế, nhất là những nhà khó khăn, giờ càng thêm chật vật.

Kiều gia vẫn ổn, họ đang bận rộn thu hoạch dưa hấu. Trước khi bắt đầu thu hoạch, Kiều Nhị mang đồ ăn đến Tống gia và Chu gia thì Chân Nguyệt cũng tặng mỗi nhà một quả dưa hấu. Nàng nói nếu họ thích thì có thể mua, nhưng giá hơi cao: dưa hấu nhỏ giá một lượng, dưa lớn thì hai lượng bạc.

Giá này vừa đưa ra khiến ai cũng giật mình: "Giá này cao quá!"

Chân Nguyệt liếc nhìn Kiều Triều,"Huynh thấy giá đó có cao không?"

Kiều Triều đáp: "Dưa này chỉ nhà ta có, ngon ngọt khác biệt, hai lượng bạc không phải là quá đắt." Đây là vùng nhỏ, nếu ở kinh thành hoặc những thành phố lớn, giá có thể còn cao hơn.

Họ không nhắm bán cho người dân thường, mà nhắm vào các phú thương hoặc thế gia, những người không mấy bận tâm đến chuyện tiền bạc.

Quả nhiên, sau khi tửu lâu Chu gia và Tống gia thử dưa, ngày hôm sau cả hai nhà đều cử người đến. Cả hai đều muốn mua toàn bộ dưa hấu của Kiều gia.

Vì cả hai nhà đều muốn, nên cuối cùng dưa hấu được chia đều cho cả hai bên.

Tổng cộng, Kiều gia thu hoạch được hơn 80 quả dưa hấu. Trong đó, mười mấy quả để nhà ăn và biếu tặng, còn lại 70 quả đem bán, số dưa đó Tống gia cùng Chu gia chia đều.

Kiều gia thu về hơn 90 lượng bạc. Sau đó, họ tặng Chung gia một quả, rồi tặng thêm cho nhà Chân gia và Tiền gia, vì dù sao họ cũng là thông gia, sau này còn qua lại.

Kiều Trần thị lo ngại chỉ tặng Chung gia sẽ không hay, sợ người ta nói bà thiên vị nhà thông gia của Kiều Tam mà coi nhẹ hai nhà kia. Bà lại không muốn bị mang tiếng là chỉ thiên vị nhà Kiều Tam.

Nhà trưởng thôn cũng được tặng một quả, và nhà Trịnh nương tử thì được tặng hơn nửa quả. Còn lại, gia đình Kiều gia tự thưởng thức những quả dưa hấu ngọt lành của mình.

Tống phủ

Khi Tống Ngôn Đình về đến nhà, vừa lúc thấy người hầu mang vài miếng dưa hấu tới, hắn không khỏi ngạc nhiên,"Làm sao vẫn còn dưa hấu? Hôm qua ta hỏi thì nghe bảo đã hết rồi cơ mà?"

Loại trái cây gọi là "dưa hấu" này khá ngon, trước đây hắn chưa từng ăn qua.

Người hầu đáp: "Đây là Long thúc vừa mới tới Kiều gia mua về, chỉ còn mười mấy quả thôi ạ." Vì số lượng ít nên đám người hầu không được phần.

Tống Ngôn Đình hỏi: "Đây là từ nhà gia đình làm nông Kiều gia, nơi trồng ra loại rau củ ngon đó à?"

"Vâng, đúng vậy. Nhưng phu nhân đã tặng một ít quả cho Liễu gia, rồi cả Hoàng gia và Huyện thái gia, thêm chút ít cho Châu phủ đại nhân nữa, nên số dưa còn lại cũng chẳng bao nhiêu."

Tống Ngôn Đình bèn đưa cho người hầu một miếng,"Vậy Kiều gia hết sạch rồi à?"

Người hầu nhận miếng dưa, cung kính đáp: "Cảm ơn thiếu gia ban thưởng. Kiều gia đã bán hết dưa rồi, hình như đây là giống mới, nên họ không trồng được nhiều. Nhưng sang năm có lẽ sẽ trồng được nhiều hơn. À, phu nhân dặn khi thiếu gia ăn xong nhớ giữ lại hạt, để sang năm trồng ở trang trại của mình, như vậy khỏi phải mua thêm."

Tống Ngôn Đình gật đầu: "Ta hiểu rồi."

Dưa hấu của Kiều gia đã tạo nên một cơn sốt tại An Bình phủ. Chu gia đã mua vài chục quả dưa hấu để cung cấp cho các quan lớn và quý nhân ở tửu lầu của họ. Số dưa này, ngoài một vài quả giữ lại để nhà ăn và biếu tặng, phần lớn được Chu gia đưa vào các tửu lầu danh tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận