Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 642

Tin tức Kiều gia tuyển thêm người khai hoang nhanh chóng lan ra, không chỉ trong thôn Đại Nam mà còn đến các thôn lân cận, ai cũng đến tìm việc.

Sau mùa vụ, nhiều người đã rảnh rỗi và muốn kiếm thêm việc làm.

Trưởng thôn Kiều Phong đã đến gặp Kiều Triều, ngỏ ý mong Kiều Triều ưu tiên nhận người trong thôn. Kiều Triều hiểu rõ điều đó, nên cuối cùng đã thuê hơn hai mươi người trong thôn và hơn hai mươi người ngoài thôn, tất cả đều là những người khỏe mạnh, có sức khai hoang tốt.

Những ai không được thuê cũng không nản lòng, vì sau việc khai hoang, sẽ còn nhiều công việc khác như trồng trọt, và họ hy vọng sẽ được nhận vào lúc đó.

Tuy nhiên, vấn đề hạt giống lại trở thành nan giải, vì không tìm được giống hương liệu ở huyện thành. Nghe tin có hạt giống ở phủ lân cận, nên Kiều Triều đành phải lên đường tìm mua.

Kiều Triều mang theo một gia phó mới mua đi cùng, người này chủ yếu đi theo giúp Kiều Triều làm việc vặt.

Khi Kiều Triều ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại Chân Nguyệt cùng mọi người. Tuy vậy, buổi tối Tiểu A Sơ đã quen tự ngủ một mình, không đòi ngủ chung với Chân Nguyệt kể cả khi cha vắng nhà.

Hiện tại, mỗi ngày Tiểu A Sơ đều luyện viết chữ, chạy bộ rèn luyện thân thể, thỉnh thoảng tập b.ắ.n cung, thời gian rất bận rộn, tới buổi tối thằng bé dễ dàng chìm vào giấc ngủ.

Kiều Triều đi tới Khánh Vĩnh Châu, nơi hắn đã từng ở trước đây và khá quen thuộc. Sau khi tìm kiếm qua nhiều cửa hàng, cuối cùng hắn cũng mua được hạt giống bát giác và hồi hương.

Trời đã tối, Kiều Triều dự định ở lại qua đêm và về nhà vào ngày hôm sau. Trong lúc dùng bữa tại khách điếm, hắn nghe thấy bàn bên cạnh có người đang trò chuyện.

"Nghe tin gì chưa? Cố Đại tướng quân bị buộc tội thông đồng với địch phản quốc, nghe nói đã bị bắt giam rồi."

"Cái gì! Là Cố Đại tướng quân, người từng bình định Vĩnh Khánh sao?"

"Đúng vậy! Nghe nói nhà của ông ấy còn bị khám xét rồi."

"Không thể nào! Cố Đại tướng quân không phải người tốt sao? Ông ấy đã thắng nhiều trận, sao lại có thể phản quốc?"

"Ai mà biết được? Nghe nói họ còn tìm thấy bằng chứng trong nhà ông ấy, cả long bào nữa. Còn vài tướng sĩ thân cận với Cố tướng quân cũng bị liên lụy."

"Có khi nào đây là vu oan giá họa không?"

"Chuyện này ai mà biết được? Chỉ biết rằng Cố gia giờ coi như xong rồi."

"Ta không tin Cố tướng quân lại phản quốc, chắc chắn có ẩn tình gì đó."

"Chẳng biết rõ chuyện này, nhưng nghe nói ở Thịnh Kinh, rất nhiều gia đình từng thân thiết với Cố gia giờ cũng không dám qua lại với họ."

Nghe đến đây, Kiều Triều siết chặt chiếc đũa đến nỗi nó gãy làm đôi.

"Công tử? Ngài sao vậy?" Tùy tùng Kiều Lực lo lắng hỏi.

Kiều Lực vốn không mang họ Kiều, tên thật là Trứng Ngỗng. Hắn kể rằng nhà mình nghèo khó, có hai người ca ca tên là Trứng Gà và Trứng Vịt, nên hắn được gọi là Trứng Ngỗng. Hắn đã quên họ thật của mình. Sau khi đi theo Kiều Triều, Chân Nguyệt cho hắn mang họ Kiều và đổi tên thành Kiều Lực. Kiều Lực khỏe mạnh, nhanh nhẹn, nhưng ăn uống rất nhiều, và Chân Nguyệt đã sắp xếp để hắn đi theo hầu Kiều Triều.

Kiều Triều nhìn ra bên ngoài, gió bão nổi lên,"Không sao, trời sắp đổ mưa to rồi."

Vừa dứt lời, bên ngoài đã vang lên tiếng mưa xối xả, thậm chí một ít mưa còn tạt vào trong. Chưởng quầy nhanh chóng sai người đóng cửa lại.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận