Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 842

Chân Nguyệt thấy hắn đã quyết thì cũng không ngăn cản nữa, dù sao cũng chưa chắc kế hoạch ám sát kia có thể thành công, giống như việc ám sát nàng cũng sẽ không bao giờ thành công vậy.

Vài ngày sau, Trấn Bắc Vương nhận được tin báo về lệnh ám sát nhắm vào vương phi, hài tử và người nhà của mình. Vừa nghe nói là do Kiều Định Vương hạ lệnh, hắn ta liền hiểu ngay đó là đòn trả đũa.

Nam Dương Vương khi biết tin thì tức giận đập nát một cái chén trà: "Thật là quá đáng! Kiều Triều hắn muốn gì đây? Chuyện ám sát vương phi của hắn là lệnh của Trấn Bắc Vương, liên quan gì đến ta? Vậy mà giờ hắn lại đòi ám sát vương phi và người nhà ta? Hắn muốn c.h.ế.t cùng ta sao?"

Nam Dương Vương vô cùng phẫn nộ, chủ yếu vì gần đây liên tục thất bại trong các trận đánh, quân Kiều Định Vương lại sở hữu thứ vũ khí tạo ra những tiếng nổ ầm ầm, khiến quân lính bên mình bị thương nặng nề. Một số người còn bị chấn động tâm lý, khiến hắn ngại ra lệnh tiếp tục tấn công.

Phụ tá bên cạnh nói: "Có lẽ Kiều Định Vương muốn kéo Vương gia xuống nước, vì dù sao chúng ta cũng đang liên kết với Trấn Bắc Vương."

Vân Mộng Hạ Vũ

Nam Dương Vương suy nghĩ một lúc rồi cũng thấy có lý. Hắn ta cảm thấy hối hận vì đã hợp tác với Trấn Bắc Vương, vì từ lúc đó họ liên tục thất bại trước Kiều Định Vương. Trong khi trước đây, khi hợp tác với Kiều Định Vương, họ đã tiến quân thần tốc.

"Cho người lập tức điều động một đội quân bảo vệ vương phi và cả người nhà ta. Không ai được phép xảy ra chuyện gì! Tốt nhất là không ra ngoài trong thời gian này."

"Vâng."

Ở bên này, Kiều Triều đã hồi phục gần như hoàn toàn. Chân Nguyệt thấy mình không cần thiết ở lại doanh trại nên đã chuẩn bị rời đi.

Kiều Triều rất lưu luyến, nhưng vẫn cho người hộ tống nàng về Định Châu. Bên này vẫn còn chiến sự, Chân Nguyệt phải về tham dự hôn lễ của A Trọng.

Bằng không, nếu đợi đến khi chiến thắng, không biết sẽ phải chờ tới bao lâu. Cuối cùng, Tiền thị quyết định tổ chức hôn lễ sớm tại phủ An Bình. Chân Nguyệt về Định Châu sắp xếp ít đồ rồi mới đến An Bình, hơn nữa sau hôn lễ của A Trọng, nàng sẽ quay lại Định Châu.

Do lệnh ám sát, trên đường đi Chân Nguyệt được một trăm tinh binh bảo vệ.

Kiều Triều ôm lấy Chân Nguyệt, vuốt ve mái tóc nàng: "Nhớ viết thư cho ta nhé."

A Sơ cũng ôm lấy nương mình, nói: "Nương, nhớ viết thư cho con và phụ thân, hơn nữa giúp con gửi lá thư này cho Khanh Thơ."

Chân Nguyệt nhận lấy lá thư, nói: "Ta biết rồi. Hai người mau quay về đi, bảo trọng nhé! Không được để bị thương nặng như vậy nữa."

Kiều Triều gật đầu: "Ừ."

Chân Nguyệt nhanh chóng lên xe ngựa, đoàn người bắt đầu xuất phát. Kiều Triều nhìn bóng nàng rời xa rồi mới quay người cưỡi ngựa trở về quân doanh.

Không ngờ rằng, ngay khi còn chưa rời khỏi Chiêu Châu, Chân Nguyệt đã phải đối mặt với ba đợt ám sát liên tiếp. Cảm thấy tình hình không ổn, nàng lập tức phát lệnh bảo hộ: bất cứ ai hỗ trợ tiêu diệt kẻ ám sát Kiều Định Vương phi sẽ được thưởng một trăm lượng cho mỗi tên địch bị giết.

Ngay trong lần ám sát thứ tư, đã có người xuất hiện hỗ trợ, giúp nàng tiêu diệt hết bọn sát thủ, tạo nên một trận hỗn loạn lớn nhưng lại khiến Chân Nguyệt rất hài lòng.

Từ đó về sau, số lượng ám sát giảm hẳn, mà đến khi nàng về tới phủ đệ ở Trì Định, bọn sát thủ cũng không còn xuất hiện nữa. Tuy nhiên, có kẻ ngầm tiếc nuối vì Kiều Định Vương phi đã đi quá nhanh, bỏ lỡ cơ hội.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận