Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 781

Khi Uất Trì Thịnh định kéo tấm vải lên xem thì bị ngăn lại. Lưu Vĩ nói: "Uất Trì đại nhân, xin chờ một lát, chỉ có tướng quân mới được xem, phu nhân đã căn dặn rõ."

Nghe thế, Uất Trì Thịnh đành gật đầu: "Được rồi, nhưng các ngươi có mang gì ăn ngon không? Cho ta một miếng, ta thèm đến c.h.ế.t mất rồi."

Lưu Vĩ lấy từ túi ra nửa chiếc bánh bột ngô khoai tây: "Chỉ có thứ này thôi." Chiếc bánh này làm từ khoai tây nghiền trộn với bột, muối rồi được nướng chín.

Uất Trì Thịnh cắn một miếng, thốt lên: "Đúng cái hương vị này! Ngon quá! Ăn cái dưa kia mãi ta sắp phát ngán rồi!" Hắn ta nhìn những người khác trong đoàn,"Còn ai có nữa không?"

Cuối cùng, Uất Trì Thịnh cũng giành được thêm hai chiếc bánh nữa...

Khi Kiều Triều đến, thấy Uất Trì Thịnh vừa ăn bánh vừa trò chuyện với Lưu Vĩ và các binh lính. Lưu Vĩ trông thấy Kiều Triều liền hành lễ, nói: "Tướng quân!"

Kiều Triều hỏi: "Ai sai các ngươi đến đây?"

Lưu Vĩ lấy một phong thư từ trong n.g.ự.c áo ra: "Là phu nhân, đồ trên xe cũng do phu nhân sai bọn thuộc hạ mang tới để tướng quân xem."

Kiều Triều mở thư, thấy trong đó hướng dẫn cách sử dụng đại pháo và kèm lời nhắn mong hắn bình an. Hắn gật đầu, ra lệnh: "Đưa xe ngựa về khu ta chỉ định."

Uất Trì Thịnh vội vàng đuổi theo đoàn người. Cùng lúc đó, huyện lệnh Trần An nghe tin huyện Quận Thượng gửi hàng tới cho Kiều Triều, liền hỏi cấp dưới: "Có biết là thứ gì không?"

Người lính đáp: "Thưa, chỉ thấy là vải vóc, nhưng cũng không rõ có phải quần áo không."

Trần An: "Vải vóc thì khỏi bận tâm."

Xe ngựa được đưa vào doanh trại, lớp vải phủ mở ra, bên trên là một lớp áo bông. Kiều Triều liền dặn Uất Trì Thịnh: "Phát áo bông này cho binh lính của chúng ta trước, nếu dư thì tính đến người huyện Châu Dao sau, dựa vào biểu hiện của họ."

"Rõ."

Lớp bên dưới áo bông là những khẩu đại pháo. Kiều Triều yêu cầu đưa số pháo này vào phòng trống và cử người canh gác, nghiêm cấm sử dụng thuốc nổ bừa bãi.

Kiều Triều cầm một khẩu pháo, dẫn người đến bãi đất trống, đào hố, chôn pháo và đặt kíp nổ. Sau khi châm lửa, hắn liền rời đi, pháo nổ vang trời, bụi bay mù mịt. Mọi người xung quanh đều tròn mắt kinh ngạc.

Uất Trì Thịnh nói: "Tướng quân, đây là... ?"

Kiều Triều điềm tĩnh đáp: "Chỉ là pháo mà thôi, đừng có ngạc nhiên."

Uất Trì Thịnh nhìn hắn, lẩm bẩm: "... Trông thế nào cũng không giống pháo bình thường."

Kiều Triều: "Cũng chỉ là pháo lớn thôi. Giữ kỹ đồ vật này, không ai được tiết lộ."

Uất Trì Thịnh nghiêm túc gật đầu: "Rõ."

Sau khi giao hàng, đoàn Lưu Vĩ chuẩn bị quay về, Kiều Triều viết một lá thư gửi cho phu nhân, hỏi thêm về tình hình huyện Quận Thượng. Lưu Vĩ báo cáo về việc Hoài Dương Vương phái người đến tiếp quản công việc ở đó."Ban đầu tam gia và Chung huynh đệ quản lý, sau đó phu nhân giao lại cho nhóm người từ Hoài Dương Vương, nhưng họ chỉ lo việc phủ nha, còn quân doanh thì do Hồ đại nhân phụ trách."

Kiều Triều gật đầu: "Ngươi về nhắn với Hồ đại, nếu đám người đó gây rối với Kiều gia, cứ trực tiếp trừ khử, mọi hậu quả ta chịu."

"Rõ!"

Lưu Vĩ về đến huyện Quận Thượng, đúng lúc nghe tin lớn: Chân Nguyệt vừa dạy cho Hoàng Lục một bài học. Nguyên nhân là mấy hôm nay, Hoàng Lục và đồng bọn ăn uống no say lại nổi cơn háo sắc. Hôm đó, chúng thấy nữ nhi lão bản đem đồ ăn lên xinh đẹp, liền định giở trò sàm sỡ, muốn kéo nữ tử đó về phủ nha.

Lão bản ngăn cản thì bị đá ngã, ông chạy đi báo Kiều gia, lúc này Chân Nguyệt đang nghỉ ngơi cũng phải ra tay.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận