Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 871

Liễu Tuyết hỏi Phù Mộng: "Tỷ có định ở lại An Bình không?"

Phù Mộng lắc đầu: "Không, ta sẽ đến kinh đô."

"Vậy ta cũng sẽ đi."

Xuân Tú nhanh chóng hoàn tất danh sách và quay lại báo cáo với Chân Nguyệt.

"Khảo hạch định vào ngày nào?" Chân Nguyệt hỏi.

"Còn hai ngày nữa, nương nương," Xuân Tú đáp.

"Hai ngày tới ta sẽ đến xem."

Đúng ngày khảo hạch, một nhóm cung nữ đứng tập trung trong viện, các ma ma dặn dò: "Hoàng Hậu sẽ đến, các ngươi phải chú ý, đừng để sai sót trong lễ nghi."

"Vâng, ma ma."

Khi tiếng hô "Hoàng Hậu nương nương giá lâm!" vang lên, đoàn kiệu tiến vào, mọi người lập tức quỳ xuống, đầu cúi sát đất, đồng thanh: "Tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

Giọng Chân Nguyệt vang lên ôn hòa: "Bình thân."

Mọi người đứng dậy, nhưng các cung nữ dự khảo hạch không ai dám ngẩng đầu lên. Chân Nguyệt tiến vào đại sảnh và ngồi xuống, có người dâng trà và điểm tâm.

Chân Nguyệt ra lệnh: "Bắt đầu đi."

Cuộc khảo hạch diễn ra đến giữa trưa thì thái giám tổng quản chạy tới bẩm báo: "Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Thượng nói đã chuẩn bị cơm đợi ngài."

Chân Nguyệt nhận ra đã đến giờ trưa, đứng dậy: "Các ngươi cứ tiếp tục. Sau khi xong hãy báo kết quả cho ta."

Phù Mộng không khỏi nghĩ đến mẫu kế mình, vốn thường đeo đầy trang sức vàng ngọc, hào nhoáng nhưng kém xa khí chất của Hoàng Hậu. Nàng ấy cúi đầu, lòng suy nghĩ m.ô.n.g lung.

Khi Chân Nguyệt về đến Càn Khôn Cung, thấy Kiều Triều ngồi đợi, liền hỏi: "Chàng ngồi đây làm gì?"

"Ta tưởng nàng ra ngoài cung rồi," Kiều Triều nói, rõ ràng nhẹ nhõm hơn. Đêm trước, Chân Nguyệt từng nói nếu có thể sẽ ra ngoài cung ở một thời gian, nên khi không thấy nàng, Kiều Triều lo nàng đã đi thật.

Chân Nguyệt cười: "Nhiều việc thế này, ta ra cung làm gì? Thôi, ăn cơm a."

Kỳ khảo hạch kết thúc, Chân Nguyệt chọn vài cung nữ vào cung của mình để Xuân Tú và Hạ Nùng dạy dỗ. Số còn lại thì giao cho người đã được huấn luyện trước.

Dự định dời đô sắp cận kề, cả trong lẫn ngoài cung đều bận rộn. Các đại thần tranh thủ thu xếp để an cư tại kinh đô. Những quan chức cao cấp thì được phân nhà, còn quan cấp thấp phải tự lo chỗ ở.

Có ý kiến đề nghị nên đi trước để ổn định. Kiều Triều quyết định cho một số người đi trước.

Chân Nguyệt đề nghị: "Để ta đi trước lo thu xếp, chàng đi sau?"

Kiều Triều gạt đi: "Không cần, để nhi tử và Thái tử phi đi trước, hoàng tức đang mang thai nên đi chậm một chút. Nhi tử thì đi trước lo liệu, nhị đệ và tam đệ cũng đi trước chuẩn bị, ta và nàng đi cùng."

Chân Nguyệt bật cười: "Chàng nỡ để nhi tử và hoàng tức đi trước?"

"Chỉ cần thêm người hộ tống cho Thái Tử phi là được, hoặc để nhị đệ muội và tam đệ muội đi cùng. Ta không rời nàng."

Chân Nguyệt: "... Tính, chàng quyết định đi." Chỉ hy vọng tức phụ không nên trách là được.

Khanh Thơ đương nhiên không oán trách, nàng ấy hiểu rõ đây là dấu hiệu Kiều Triều rất coi trọng điện hạ, nên mới giao việc quan trọng cho thái tử xử lý.

Chân Nguyệt nếu là biết tâm tư nàng ấy nhất định nói nàng ấy nghĩ sai rồi, chỉ là Kiều Triều nhìn không được nhi tử nhà mình nhàn rỗi hơn hắn mà thôi.

Buổi tối, khi Kiều Triều trở về, Chân Nguyệt liền hỏi: "Khi nào chúng ta sẽ đi kinh đô?"

Kiều Triều đáp: "Nửa tháng nữa. Hiện tại, ta đã sắp xếp cho quan viên và gia đình họ lần lượt tiến vào kinh đô trước rồi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy được, để ta cho một số người của mình đi trước chuẩn bị."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận