Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 625

Người Tần cũng đến nhưng chỉ ở tiền viện, nhưng mà bọn họ đều chỉ có thể ở tại tiền viện, chỗ hậu viện không thể đi, chủ yếu là người quá nhiều, sợ có chuyện gì, cũng chỉ có thể ở tiền viện.

Khi vừa bước vào cổng, mọi người nhìn thấy đại viện rộng lớn, trong phòng khách, Kiều Trần thị và Kiều Đại Sơn ngồi trên cao. Bên trái là trưởng thôn, bên phải là Chung phụ, phía dưới là một số lão nhân trong làng.

Hàn huyên một lúc, mấy người thanh niên đi lên Háo Tử Sơn bắt con heo lớn nhất. Ngô lão nhân đứng khoe: "Con này ta nuôi, lớn nhất đó."

Một người vỗ bụng heo, nói: "Ôi! Mỡ không à!"

Chân lão nhị dắt nương tử đến, nhưng vì sợ nương tử bỗng nổi điên nên đứng ở ngoài với một sợi dây thừng, buộc vào mình để giữ chặt, sợ nương tử đi lạc.

Hôm nay, Chân nhị tẩu trông có vẻ ổn, yên tĩnh ngồi một bên, Tiềm ca nhi cũng ngồi cạnh.

Trong bếp, nước sôi đã chuẩn bị xong. Một người đang múc nước từ giếng đổ vào lu. Rau củ được đổ vào rổ, chuẩn bị làm thức ăn.

Heo được giết, bụng mổ ra, tiết heo được đựng vào bồn lớn. Người ta bắt đầu chia thịt: đùi heo, sườn, tim, phổi, tất cả đều rửa sạch. Một bên, người ta bắt đầu thái thịt, sườn heo được nấu thành canh, thêm củ cải vào hầm. Không chỉ có củ cải, còn có khoai tây. Bên kia bếp lửa lớn rực cháy, mỡ heo được cho vào nồi, mỡ nóng bốc lên tiếng xèo xèo.

Khắp không gian ngập mùi thơm của mỡ. A Sơ trong túi đầy đồ ăn vặt, gặp hài tử nào cũng đưa cho.

Hạt dưa, trái cây, cả những viên kẹo nhỏ mà đám tiểu hài tử thích. Có tiểu hài tử vì tranh viên đường nhỏ mà đánh nhau.

Chân Nguyệt đi ra, mang theo một rổ đường khối, mỗi tiểu hài tử chỉ được hai viên, ai đánh nhau sẽ không được phát kẹo."Nhi tử đi phát đi, cũng không thể nhiều cho một người, mỗi người chỉ có thể lấy hai khối biết chưa? Đánh nhau thì không phát."

A Sơ nghiêm túc: "Con biết rồi! Nương cứ nghỉ ngơi, con sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

Tiểu Hoa đứng bên cạnh nhắc nhở: "Không ai được chen lấn, chen lấn là không có kẹo đâu!"

Một đám củ cải nhỏ ngoan ngoãn xếp hàng, có tiểu hài tử lấy được kẹo liền nhét ngay vào miệng, có người lại bỏ vào túi đem về cho cha nương.

Tần tam tức phụ cắn một miếng kẹo viên do nhi tử đưa, ngọt ngào lan tỏa khắp miệng,"Ngoan quá, cả một rổ kẹo này, không biết bao nhiêu tiền nhỉ? À, của ta là vị lê."

Tần tứ tức phụ bên cạnh nói: "Của muội là vị đào." Có người còn ăn được vị sơn tra, có người thì là vị táo.

"Ngươi có thấy không, Đại thiếu phu nhân của Kiều gia thật khí thế. Ta nghe nói cả nhà Kiều gia đều nghe theo nàng. Vừa rồi, chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, ta đã vội cúi đầu. Đúng là trách không được ai nấy đều nghe theo nàng."

Tỷ muội tức phụ hai người ghé tai nhau thì thầm: "Ta cũng thấy Tam thiếu phu nhân, nhìn rất hiền lành, lại còn đang bế tiểu hài tử trong tay."

"Còn có tiểu thiếu gia A Sơ, nhỏ tuổi nhưng trông đã ra dáng, rõ là được dạy dỗ kỹ càng."

"Nghe nói nhà này còn mời phu tử về dạy chữ, cả mấy tiểu thư cũng được học."

"Thật tốt quá, nữ tử mà cũng được học chữ."

Bà Tần thấy hai người mải nói mà không làm việc, liền vội vàng đến quát: "Các ngươi làm gì thế? Mau cầm chén đũa đi rửa, bên kia đang thiếu mâm kìa!"

"Vâng, vâng, con làm ngay đây!" Hai người lập tức rửa chén bát rồi nhanh chóng mang đi.

Bên kia, nồi canh xương củ cải đã bắt đầu tỏa hương thơm phức, còn thịt heo thì không biết hầm với gì mà mềm nhừ, được cắt thành từng lát, chấm thêm mật và nước chấm, nhìn thôi cũng đã muốn ăn.

Món nào cũng là thịt, dù chế biến kiểu gì thì ai cũng thấy thèm.

Bên cạnh còn có món rau trộn, dưa leo thái lát, thêm chút ớt cay và dấm, làm người ta ngửi mùi mà thèm thuồng.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận