Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 803

Kiều Nhị đứng trên đài, tuyên bố: "Trong thời gian một nén hương, ai săn được nhiều thú nhất sẽ là người chiến thắng, và sẽ nhận được cây thần lực Hiên Viên cung! Tin chắc ai trong số các vị cũng từng nghe danh uy lực của cây cung này."

Những người cưỡi ngựa đều hiểu rõ, đây là cây cung mà ngay cả Hoàng đế khai quốc Đại Chu cũng khen ngợi, vậy mà hiện tại Kiều gia lại có trong tay?

Cây cung này do Kiều Triều đoạt được trong chiến thắng Vĩnh Khánh, sau đó giữ trong nhà, nay Chân Nguyệt lấy ra làm phần thưởng.

Ngoài ra còn nhiều phần thưởng khác như kiếm, ngọc báu... Kiều gia không thiếu những thứ này, chỉ có lương thực và các nguồn tài nguyên cần thiết mới là thứ mà Chân Nguyệt coi trọng. Trong thời loạn, một rương châu báu cũng khó đổi được một cân gạo.

Buổi săn b.ắ.n nhanh chóng bắt đầu, Chân Nguyệt ngồi trên đài trò chuyện cùng các phu nhân, nói những chuyện thường ngày, có người còn tranh thủ giới thiệu nữ nhi nhà mình với Chân Nguyệt, nhất là những nhà muốn nắm bắt cơ hội.

"Nữ nhi nhà ta bình thường thích đọc sách, còn rất thích trồng hoa nữa. Trong vườn nhà ta đầy hoa do con bé trồng a." Nghe nói phu nhân tướng quân rất giỏi việc đồng áng, phu nhân đó nghĩ rằng có lẽ nàng sẽ thích một cô nương biết trồng hoa?

Chân Nguyệt mỉm cười: "Thế sao? Vậy chắc con bé trồng các loại khác cũng tốt nhỉ?"

"Con bé có chút năng khiếu ạ."

Chân Nguyệt gật đầu: "Thiên phú này cũng đáng quý đấy."

"Ha ha ha, phu nhân quá khen rồi."

Chân Nguyệt nói thêm: "Các tiểu thư đi theo chúng ta thì không có gì vui vẻ, để các nàng đi ra ngoài dạo chơi đi."...

Bên kia, A Sơ làm một loạt động tác giương cung, lắp tên, nhắm kỹ và b.ắ.n mũi tên một cách trôi chảy như mây bay, một con thỏ bên kia trúng tên ngã xuống! Người thân cận của hắn nhanh chóng nhặt con thỏ bỏ vào túi.

"Đi, đi qua bên này."

Thời gian một nén nhang trôi qua rất nhanh, từng công tử cưỡi ngựa lần lượt trở về. Tiền thị đứng ngóng đợi, thấy vẫn chưa thấy A Trọng trở về thì nóng ruột ngó nghiêng.

"Mau nhìn kìa, bên kia có người trở về rồi! Là công tử Kiều Đại!"

"Về rồi, đằng sau cũng có người đang về!"

Mọi người đều đứng lên xem, cuối cùng khi trọng tài kiểm kê kết quả, A Sơ đã b.ắ.n trúng tám con mồi và giành vị trí đầu tiên, cây cung vẫn thuộc về Kiều gia.

A Sơ tay cầm một con cáo, chân con cáo đã được băng bó lại. Hắn tiến về phía Chân Nguyệt, nói: "Nương, đây là lễ vật con tặng cho người!"

Chân Nguyệt vô cùng vui vẻ, các phu nhân xung quanh cũng không ngớt lời khen ngợi.

Chân Nguyệt vuốt ve con cáo, nói: "Ta không có thời gian nuôi thú cưng, con mang nó cho tổ mẫu để bà nuôi đi."

"Vâng ạ!"

Sau đó, đến lượt trận đấu mã cầu, trên sân, A Sơ cột một dải vải đỏ trên đầu, tay cầm gậy, kỹ thuật cưỡi ngựa rất điêu luyện, một cú phi ngựa thật nhanh, tay vung lên và quả cầu bay thẳng vào khung thành đối phương.

Ngay sau đó, hai người áp sát ngăn hắn lại nhưng đều bị A Sơ bị chặn đường, nhanh tay chuyền quả cầu ra sau và gọi: "Trọng đệ!"

A Trọng cầm cương ngựa, nửa thân người nghiêng hẳn xuống, đón lấy quả cầu và đưa bóng về phía Hồ Lỗi. Hồ Lỗi lập tức đón bóng và đánh bại đối thủ, giành chiến thắng cho đội!

"Oa oa oa!"

Người xem xung quanh reo hò phấn khích trước những chiến binh dũng mãnh trên sân, các nữ tử cũng ngồi xem, thỉnh thoảng khe khẽ bàn tán rồi cười vui vẻ.

Đến tối, lửa trại bập bùng sáng lên, có cả thịt nướng, mọi người tự do trò chuyện, các nam tử cũng có thể mời nữ tử thân thiết đi dạo.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận