Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 707

A Sơ: "... Phụ thân! Sao phụ thân có thể như vậy chứ!"

Nhưng Kiều Triều đã chạy mất.

Cuối cùng, A Sơ vẫn ở lại hỗ trợ làm xong công việc, rồi hái vài quả dưa mang về. Thiếu niên mồ hôi nhễ nhại, quần áo bám đầy bụi bẩn, tay ôm một quả dưa hấu chạy vào hậu viện: "Nương!"

Chân Nguyệt từ trong phòng bước ra: "Đã về rồi!"

"Nương, con hái cho nương quả dưa này, để con bảo người bổ ra."

Chân Nguyệt cười: "Con để dưa xuống trước, nhìn con xem, người dơ quá rồi. Mau đi tắm rửa đi."

Kiều Trần thị cũng bước tới: "Ai da, đại tôn tử của ta làm sao mà thế này? Vừa rồi con đi đâu thế?"

A Sơ đáp: "Nãi, cháu ra ruộng hái dưa về cho mọi người ăn đấy, nhìn kìa!" Hắn chỉ vào mấy quả dưa dưới đất.

Kiều Trần thị khen ngợi: "Ôi, tôn tử của ta đúng là ngoan quá! Mau đi tắm rửa rồi thay quần áo đi."

A Sơ vâng lời: "Dạ!"

Kiều Trần thị mang dưa ra ngoài, rồi phát hiện không chỉ có một quả, mà còn mấy quả khác nữa.

Giản nương tử đang ở trong bếp bổ dưa hấu, lát nữa sẽ mang ra hậu viện.

Kiều Trần thị dặn: "Bổ vài quả dưa rồi mang qua tiệm tương cho mọi người ăn nữa nhé."

Giản nương tử đáp: "Vâng, lão phu nhân."

Trong khi A Sơ tắm rửa, Kiều Triều đã tắm xong và ngồi cùng Chân Nguyệt trong phòng, uống trà nói chuyện.

Chân Nguyệt kể: "Trương phu nhân kia còn định giới thiệu cho A Sơ một nữ tử, nhưng ta đã từ chối vì nhà mình sống ở nông thôn. Trương phu nhân chắc là quen biết toàn người ở huyện thành."

Kiều Triều nói: "A Sơ mười ba tuổi, giới thiệu cũng có sao đâu. Ôi!" Vừa nói xong, Kiều Triều bị Chân Nguyệt gõ một cái vào đầu.

Chân Nguyệt nhắc nhở: "Cái gì mà không sao! Nó còn nhỏ, nếu làm chuyện không đúng, ta sẽ đánh c.h.ế.t nó! Bây giờ nó đã lớn, huynh phải dạy nó điều gì nên làm và điều gì không nên. Đừng để nó đi lừa gạt nữ nhi nhà người ta."

Kiều Triều cười lớn: "Nó mà lừa nữ tử? Cả ngày chỉ biết chơi đùa với mèo chó, ai mà để mắt đến nó chứ!"

Chân Nguyệt lắc đầu: "Huynh sai rồi. Ta đã thấy có nữ hài tử trong thôn nhìn A Sơ mà mặt đỏ bừng bừng đó."

Kiều Triều ngạc nhiên: "... Vậy ta phải dạy dỗ nó cẩn thận rồi. Cứ bắt nó ra đồng làm việc nhiều vào, phơi nắng đen nhẻm thì nữ hài tử cũng chẳng còn để ý đến nó nữa."

Chân Nguyệt nhấp một ngụm trà: "Nếu nương huynh không nói ta thì không thành vấn đề."

Lúc này, Giản nương tử mang dưa hấu tới. Chân Nguyệt cầm một miếng ăn, trong khi A Sơ tắm xong, tóc vẫn còn ướt, liền chạy tới.

"Nương, nương gặp nữ nhi của biểu tỷ Tiểu Hoa thế nào? Trông hài tử có giống biểu tỷ Tiểu Hoa không? A Vịnh lớn rồi, mà lại chẳng giống biểu tỷ, chỉ giống biểu tỷ phu thôi." A Vịnh là đại nhi tử của Tiểu Hoa.

Chân Nguyệt cười đáp: "Có gặp rồi, tiểu nha đầu giống Tiểu Hoa lắm. Đợi đến tiệc trăng tròn, cả nhà mình sẽ qua đó. Khi đó con có thể nhìn xem."

"Dạ."

Sau khi ăn xong hai miếng dưa hấu, Chân Nguyệt bảo: "Phụ thân con muốn dạy con vài điều, nương ra ngoài trước nhé."

Kiều Triều ngạc nhiên: "Hả?"

A Sơ cũng thắc mắc: "Phụ thân? Phụ thân định dạy con cái gì? Có phải là một loại võ công lợi hại không?"

Kiều Triều: "... Không phải."

"Thế là cái gì?"

Kiều Triều: "Lần này nương con đến Trương gia, Trương phu nhân có nhắc muốn giới thiệu cho con một nữ hài tử. Con có muốn không?"

A Sơ trố mắt: "Con mới mười ba tuổi! Con không cần! Con không thích chơi với nữ hài tử đâu! Bọn họ lại không thể cùng con vào trong rừng đi săn."

"Con nói thế mà không sợ A Đóa biết à? Nếu biết con không cho con bé đi chơi cùng, chắc chắn tiểu nha đầu sẽ đi mách đấy."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận