Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 526

"Bây giờ làm sao?" Mọi người trao đổi ánh mắt. Lợn rừng lớn không dễ hạ, ai cũng nhìn về phía Nghiêm đại thúc, người dày dặn kinh nghiệm.

Nghiêm đại thúc bàn bạc nhanh với nhóm, quyết định dùng dây mây để quấn cổ lợn rừng, rồi những người khác sẽ lao lên tiêu diệt nó. Họ chuẩn bị sẵn sàng, chờ cơ hội đến.

Kiều Nhị cùng Hồ lão nhị cầm dây mây, ẩn nấp gần đường lợn rừng đi qua. Khi con lợn lớn vừa đến, cả hai liền lao ra, nhanh chóng quấn dây mây quanh cổ nó.

Nhưng lợn rừng lớn quá mạnh, giật mạnh khiến cả hai người chao đảo, suýt ngã. Những người còn lại lập tức xông lên, dùng vũ khí đ.â.m vào lợn. Lợn rừng bắt đầu kêu to, Hồ lão nhị không kịp giữ dây mây, ngã nhào xuống đất. Đúng lúc đó, con lợn lao về phía hắn.

Hồ lão nhị hoảng hốt, mắt trợn trừng, nghĩ mình sẽ chết. Nhưng ngay khoảnh khắc đó, Kiều Nhị xuất hiện trước mặt hắn, vung khảm đao c.h.é.m thẳng vào lợn rừng. Máu tươi lập tức b.ắ.n ra từ vết c.h.é.m sâu.

Kiều Tam liền lao lên, nhảy lên mình con lợn rừng, dùng đao c.h.é.m mạnh vào đầu nó, những người còn lại cũng nhanh chóng xông tới bổ thêm nhiều nhát. Con lợn rừng bị thương nặng, nhảy dựng lên chạy tán loạn, quăng Kiều Tam văng sang một bên. Kiều Nhị vội vàng chạy tới đỡ Kiều Tam dậy, còn những người khác cầm vũ khí đuổi theo lợn rừng.

Con lợn rừng bị thương, m.á.u chảy ròng ròng khắp nơi, cả đội chẳng mấy chốc đã đuổi kịp, rồi c.h.é.m c.h.ế.t nó ngay trên mặt đất sau một trận vật lộn.

Mấy con lợn con đứng run rẩy, không dám động đậy khi chứng kiến con lợn lớn bị giết. Mọi người liền bắt hết lợn con, bó chặt lại mang về.

"Chúng ta nhanh chóng trở về thôi, mùi m.á.u thế này chắc chắn sẽ dẫn đến những con thú khác," một người nói.

Cuộc chiến này cũng để lại cho bọn họ mấy vết thương nhẹ, Kiều Tam bị trật khớp tay, còn Hồ lão nhị thì bị thương ở chân. Những người khỏe hơn thì khiêng lợn rừng, còn những người khác đỡ những người bị thương, tất cả đều tiến nhanh xuống núi.

Đội đi săn khác cũng đã về trước, mang theo một con hươu. Họ còn trêu đùa đội của Kiều Nhị: "Sao lâu thế? Hay săn được con gì nhỏ quá không dám về?"

Nhưng không ngờ, đội của Kiều Nhị lại mang về một con lợn rừng lớn. Cả làng đều kinh ngạc, thậm chí những người ở trong thôn cũng xôn xao kéo ra xem.

"Mau mau mu, Kiều gia, bọn họ săn được lợn rừng! Chúng ta mau đi xem!" Có người hớt hải chạy đến báo cho Kiều Trần thị. Nghe tin, cả nhà cũng vội dọn dẹp qua loa rồi kéo nhau ra xem.

Tiền thị bế con nhỏ cũng chạy theo, chỉ còn Kiều Đại Sơn ở lại canh nhà, dù ông cũng muốn ra xem nhưng nhà không ai giữ, cửa thì không khóa.

Khi đến nơi, dưới gốc cây đa lớn giữa thôn, một con lợn rừng lớn đã nằm chết, bên cạnh là con hươu, và cả một giỏ đầy lợn con.

Tiền thị nhìn thấy mặt Kiều Nhị dính đầy máu, liền hốt hoảng: "Kiều Nhị, mặt huynh bị thương kìa!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Kiều Nhị lau mặt, cười: "Không sao, là m.á.u lợn. Tam đệ mới thật sự gặp chuyện, đệ ấy bị trật tay."

Mạn Châu đã vội chạy tới bên Kiều Tam, hỏi: "Tam ca, huynh có đau không?"

Kiều Tam dù đau nhưng vẫn cố nở nụ cười trấn an: "Không sao đâu, chỉ là trật tay thôi. Tối nay chúng ta có thịt lợn ăn rồi."

Mạn Châu lo lắng: "Nhưng tay huynh như vậy làm sao bây giờ? Không có đại phu..."

Chân Nguyệt bước tới: "Trật khớp à? Có thể dùng sức bẻ lại được."

Kiều Tam nghe vậy, mặt tái mét: "Bẻ lại?" Cảm giác đau c.h.ế.t mất!

Chân Nguyệt gợi ý: "Đi hỏi Ngưu thợ săn xem sao."

Ngưu thợ săn tiến lại, kiểm tra rồi nói: "Ngươi tin tưởng ta, rất nhanh sẽ tốt thôi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận