Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 809

Suốt bữa ăn, Mộ Khanh Thơ cảm nhận được không khí ấm áp, hòa thuận trong gia đình Kiều gia. Các thành viên trong nhà đối xử bình đẳng, còn vị thế của bà bà tương lai thì không ai lay chuyển được.

Sau bữa cơm, Chân Nguyệt sắp xếp người tiễn Mộ Khanh Thơ về nhà. Mộ phu nhân đã đợi sẵn, sốt ruột hỏi: "Sao về muộn thế này?"

Mộ Khanh Thơ đáp: "Con ở lại Kiều gia ăn cơm ạ."

"Kiều gia có người đến nhắn rồi, nhưng sao lại ăn muộn thế? Hôm nay con với Kiều Đại phu nhân làm gì?"

Mộ lão gia bên cạnh liền nhắc: "Bà hỏi gì lắm thế, để Khanh Thơ vào nhà rồi nói."

"Thì thiếp cũng sốt ruột thôi. Nào, ta vào nhà đã."

Khi về đến phòng khách, Mộ Khanh Thơ kể lại công việc hôm nay.

"Buổi sáng con đến, lão phu nhân bảo con cùng ăn sáng." Mộ Khanh Thơ bắt đầu kể từ buổi sáng.

Mộ phu nhân hỏi tỉ mỉ: "Ăn cùng ai thế?"

Mộ Khanh Thơ ngại ngùng nói: "Con đến hơi sớm, Chân thẩm hình như mới dậy. Cuối cùng chỉ có lão phu nhân và Chân thẩm cùng ăn thôi, còn lại mọi người chưa dậy."

"Chân thẩm?"

"Dạ, Chân dì bảo con gọi vậy."

Mộ phu nhân mừng rỡ: "Xem ra Kiều Đại phu nhân rất hài lòng với con rồi. Thế bữa sáng Kiều gia có gì ngon không?"

Mộ Khanh Thơ đáp: "Có bánh bao, cháo, mì và mấy món phụ, cũng ngon lắm. Lão phu nhân còn bảo con muốn ăn gì cứ nói để phòng bếp làm thêm."

Mộ phu nhân cười: "Vậy là quý hóa rồi đấy."

Mộ Khanh Thơ kể tiếp: "Ăn sáng xong, con theo Chân thẩm ra khỏi thành, đến ruộng trước, chỉ đứng ở bờ ruộng để hỏi chuyện với người làm. Giữa trưa bọn con ăn tại nhà một người nông dân, chiều thì đến khu mỏ..."

"Buổi tối con gặp các thành viên khác trong Kiều gia, cả Nhị phu nhân và Tam phu nhân cùng các hài tử trong nhà. Trong bữa cơm..." Mộ Khanh Thơ cân nhắc rồi tiếp tục nói: "Chân thẩm thực sự rất giỏi, trong nhà không ai không nghe theo phu nhân."

Mộ phu nhân hỏi: "Kể cả Kiều Nhị gia và Tam gia sao?"

"Dạ, đúng vậy. Lão phu nhân và Kiều lão thái gia không can thiệp gì nhiều, mọi việc đều do Chân thẩm quyết định, Nhị gia và Tam gia có gì cũng hỏi ý phu nhân."

Mộ lão gia: "Ta có nghe nói trước đây Kiều tướng quân bị Hoài Dương Vương phái đến huyện Châu Dao, sau đó chính Kiều Đại phu nhân đã bảo vệ Thương Quận và còn g.i.ế.c thủ lĩnh quân địch, rồi đem quân đến hỗ trợ Kiều tướng quân đánh tan quân địch ở Châu Dao."

"Thật sự, Kiều tướng quân có được thế lực như hiện nay không thể không nhờ Kiều Đại phu nhân hỗ trợ."

Mộ phu nhân thở dài: "Người ta nói Kiều gia chỉ là nông dân leo lên địa vị, nhưng ai mà ngờ Kiều tướng quân và phu nhân lại lợi hại như thế."

Lúc này, Mộ Khanh Thơ ngáp dài. Sáng nay dậy sớm, giờ đã muộn, Mộ phu nhân giục nữ nhi đi nghỉ: "Ngày mai lại phải dậy sớm, hôm nay con đi sớm quá, mai cứ đến muộn một chút cũng được."

"Dạ."

Mộ Khanh Thơ đi nghỉ, sáng hôm sau lại đến Kiều gia, vừa kịp lúc Chân Nguyệt dùng xong bữa sáng.

Hôm nay, Mộ Khanh Thơ cùng Chân Nguyệt đến xưởng dệt, sau đó qua xưởng nước chấm, còn xưởng vũ khí thì chỉ đứng ngoài vì chưa đủ tư cách vào trong.

Mộ Khanh Thơ thầm nghĩ, bà bà tương lai quả thực bận rộn.

Bên kia, Kiều Triều sớm nhận được thư của Chân Nguyệt, biết rằng A Sơ đã đến Hàm Châu và rằng Trần Trung Vương đang có ý định liên kết với Nam Dương Vương để tấn công mình từ ba phía.

Kiều Triều gửi thư về cho Chân Nguyệt, còn chuẩn bị một rương châu báu làm sính lễ cho A Sơ, sau đó triệu tập binh lính để bàn bạc đối sách với Trần Trung Vương và Nam Dương Vương.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận