Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 703

Lúc này, Chân Nguyệt đi tới, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

A Sơ tỏ vẻ oan ức: "Nương!" rồi lôi từ túi ra một bó hoa héo: "Nương, hoa này con hái cho nương."

Kiều Triều: "... Đây là con đang hối lộ! Hoa này còn héo úa mà con cũng dám mang tặng nương?"

Chân Nguyệt cười, nhận bó hoa: "Nhi tử tặng là tình cảm, nói gì thì nói, đây cũng là tấm lòng của nó mà." A Sơ nghe vậy thì vui vẻ cười tít mắt.

Thái dương Kiều Triều nhảy dựng: "Nó sợ nãi nó phát hiện đi săn, khiêng con nai từ phía sau vào, cửa sau khóa nên nó tính trèo tường! Nó còn bảo nương hay lải nhải, nàng nói xem, như vậy ta có thể không phạt nó sao?"

Chân Nguyệt nhìn sang A Sơ, thấy quần áo thiến niên dính bẩn, nàng lấy khăn tay đưa cho nhi tử lau mặt: "Quân tử không nên làm việc nguy hiểm dưới chân tường, phụ thân con phạt cũng là đúng. Đưa con nai cho hụ thân, rồi con về tắm rửa sạch sẽ."

A Sơ nhanh chóng đáp: "Dạ, con sẽ chép thật kỹ 《 Hiếu Kinh 》." Hắn đặt con nai xuống rồi cúi đầu trở về phòng.

Bên ngoài, Kiều Giang dắt ngựa từ cửa chính vào thì gặp Kiều Trần thị, bà hỏi: "Thiếu gia của các ngươi đâu? Nó có phải lại vào núi không?" Kiều Giang và Kiều Đồ vốn theo A Sơ vào rừng, thấy vó ngựa dính đầy bùn, Kiều Trần thị liền nghi ngờ.

Kiều Giang cười gượng: "Không đâu, thiếu gia đang ở hậu viện. Chúng tiểu nhân chỉ đang dắt ngựa đi dạo. Thiếu gia nói mỗi ngày ngựa phải được dắt đi cho vận động."

"Đúng rồi, đúng rồi!" Kiều Đồ vội phụ họa.

Kiều Trần thị vẫn chưa tin lắm: "Thật sao?"

Kiều Giang liền đáp: "Lão phu nhân cứ ra hậu viện kiểm tra, thiếu gia thật sự ở đó."

"Đúng, đúng."

Kiều Trần thị vẫn tỏ vẻ nghi ngờ, bà lẩm bẩm rồi đi về phía hậu viện. A Sơ lúc này đang chuẩn bị múc nước tắm. Trong hậu viện cũng có một cái giếng mới đào.

Thấy bóng dáng Kiều Trần thị, A Sơ vội chạy vào phòng, nhanh chóng thay áo khoác rồi ngồi xuống bàn chuẩn bị giấy bút, viết chữ.

"Cốc cốc cốc!" Tiếng gõ cửa vang lên, là giọng của Kiều Trần thị: "A Sơ?"

"Dạ, nãi ạ! Có chuyện gì vậy?" A Sơ vừa sửa lại tóc vừa ra mở cửa: "Nãi, cháu đang luyện chữ."

Kiều Trần thị nhìn thấy quần áo của A Sơ vẫn khá sạch sẽ liền tin lời Kiều Giang nói, gật đầu: "Vậy cháu luyện chữ đi, để nãi sai người mang chút đồ ăn cho cháu. Trời nóng thế này, cháu đổ cả mồ hôi rồi, để nãi kêu người mang thêm chút đá lạnh vào cho mát."

A Sơ nhanh chóng nói: "Nãi, không cần đâu ạ. Cũng sắp đến giờ ăn cơm chiều, nếu cháu ăn nhiều quá sẽ không ăn hết bữa cơm, nương cháu lại mắng cháu mất."

Kiều Trần thị cười: "Cũng phải, vậy nãi sẽ sai người pha cho cháu ly nước đường trước đã."

"Dạ, cảm ơn nãi."

Kiều Trần thị vừa đi, A Sơ thở phào nhẹ nhõm, vội múc nước rửa mặt, dùng khăn lau sạch người. Hắn thay hết quần áo, chỉ giữ lại áo khoác vừa thay lúc nãy vì sợ nãi quay lại bất ngờ.

Buổi tối nay Kiều gia ăn thịt nai. Chân Nguyệt thấy Kiều Triều gắp từng miếng thịt, nàng liền nhanh chóng đá vào chân hắn dưới bàn, ý bảo hắn ăn ít thôi!

Mỗi lần Kiều Triều ăn nhiều là đêm đến lại lăn lộn nàng đến đêm muộn.

Kiều Trần thị ngạc nhiên: "Sao nhà mình lại có thịt nai?"

A Sơ giật mình, đáp: "Phụ thân đi săn mang về đó ạ."

Kiều Trần thị hỏi lại: "Lão đại hôm nay ra ngoài sao? Sao ta không biết?"

Kiều Triều liếc nhìn A Sơ, thấy ánh mắt nhi tử cầu cứu, hắn liền nói: "Con ra ngoài vào buổi chiều, lúc đó nương đang ngủ trưa."

A Sơ nhanh chóng tiếp lời: "Đúng, đúng ạ!"

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận