Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 555

Nói xong, Chân Nguyệt vào bếp lấy cháo. Còn Tiểu A Sơ ngồi trong lòng cha, hỏi đông hỏi tây."Cha, con lớn lên cũng muốn cưỡi ngựa lớn như cha! Ngựa của cha từ đâu đến thế?"

"Cha, bây giờ cha ở đâu? Có được ăn thịt không? Con muốn mỗi ngày đều được ăn thịt, nhưng dạo này nương cho con ăn ít thịt hơn."

Vân Mộng Hạ Vũ

Chân Nguyệt bưng cháo ra, mỉm cười nói: "Ai bảo ta không cho con ăn thịt, chỉ là ta bảo con ăn thêm rau, không nên chỉ ăn thịt."

Chân Nguyệt đưa cháo cho mấy binh lính đi cùng Kiều Triều.

"Cảm ơn phu nhân."

Hai người lính này đã đến Kiều gia một lần, họ rất thích đồ ăn ở đây, hôm nay ăn cháo đậu xanh, ngọt mát vô cùng dễ chịu.

Kiều Triều uống một ngụm cháo lớn rồi nói: "Lần này ta về là để bàn chuyện xây nhà. Nhà mình cần chuẩn bị sẵn ngói, gỗ, đá và các vật liệu khác, ít ngày nữa ta sẽ cho người tới giúp."

"Nhưng phải bao cơm cho họ, và trả thêm một ít tiền công. Cứ nửa tháng trả một lần. Mọi thứ phải chuẩn bị kỹ càng, lát nữa ta sẽ vào núi chặt gỗ, và mang về thêm đá."

Chân Nguyệt đáp: "May quá, xe bò và xe lừa nhà ta hôm nay chưa dùng, huynh cứ mang đi. Ta sẽ bảo Tiền thị gọi nhị đệ và tam đệ về để cùng đi với huynh."

"Được!"

Chân Nguyệt tiếp tục: "Ta cũng bảo Mạn Châu làm thêm ít bánh bột ngô và màn thầu, nếu đói bụng, các huynh có thể ăn."

"Tốt!" Kiều Triều nhìn Chân Nguyệt với ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng. Đúng là nương tử nhà hắn, cái gì cũng chu toàn.

Chân Nguyệt nói thêm: "Ta sẽ hỏi xem trong thôn có ai rảnh rỗi để giúp, trả tiền công cho họ. Mấy ngày tới phải lo chuẩn bị hết vật liệu trước."

Kiều Triều gật đầu: "Nếu thiếu tiền thì cứ nói với ta."

"Được, ta biết rồi."

Kiều Triều vừa mang người rời đi không bao lâu, trưởng thôn Kiều Phong liền tới, hỏi: "Đại Sơn có ở nhà không?"

Chân Nguyệt đáp: "Không, trưởng thôn có việc gì không?"

Kiều Phong nói: "Trước đây nhà ngươi có nói muốn tìm người g.i.ế.c heo phải không? Ta vừa tìm được người rồi. Ở thôn Đại Tây, có một đồ tể mới trở về." Hiện giờ tình hình đã bình ổn, vốn lúc đầu Kiều Phong định đi tìm nhưng may mắn gặp được Lưu đồ tể quay về.

Chân Nguyệt nói: "Khi nào cha ta về, ta sẽ nói với họ. Đến lúc đó g.i.ế.c heo, trưởng thôn cũng tới nhé."

"Được, vậy ta về trước."

"Ai, khoan đã! Nhà ta dạo này cần người giúp khiêng gỗ, đá từ núi về. Trưởng thôn có thể giúp nhà ta chọn vài người tới hỗ trợ không? Nhà ta sẽ trả tiền."

Kiều Phong gật đầu: "Không vấn đề gì, để ta chọn người, xong sẽ bảo họ tới."

"Vậy cảm ơn trưởng thôn."

Khi Kiều Trần thị và mọi người về, Chân Nguyệt liền kể chuyện g.i.ế.c heo và việc tìm người giúp đỡ.

Kiều Trần thị nói: "Vừa hay, đương gia, ông sang thôn Đại Tây tìm Lưu đồ tể, bảo hắn ngày kia tới, hôm đó là ngày lành."

Kiều Đại Sơn đáp: "Được, ta đi ngay."

Kiều Triều vừa vận chuyển một đợt gỗ về, nghe vậy liền nói: "Để con trên đường về quân doanh thuận tiện báo một tiếng với đồ tể đó, cha không cần phải đi."

Lần này trở về, Kiều Triều nhận ra Kiều Đại Sơn đã già đi nhiều, không còn có tinh thần như trước nữa. Không chỉ ông, mà cả trưởng thôn Kiều Phong và cha tam đệ muội, những người cùng lứa, ai cũng đã già hơn trước rất nhiều.

Kiều Trần thị nói: "Nghe theo lời lão đại đi."

Kiều Đại Sơn gật đầu: "Vậy ta đi hỗ trợ chặt gỗ."

Kiều Nhị lúc đó ở chỗ nung ngói, chuẩn bị rất nhiều ngói: "Nếu có thể nung gạch nữa thì tốt quá."

"Không phải không thể, ta sẽ thử nghiên cứu xem sao."

Kiều Nhị nói: "Ngươi cứ từ từ, tình hình bây giờ tốt rồi. Có lẽ sau này ai xây nhà cũng đến chỗ ngươi mua ngói đấy."

"Ngươi nói cũng phải."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận