Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 724

Kiều Nhị lo lắng hỏi: "Đại ca, lỡ như quân Nhị hoàng tử đến chỗ chúng ta thì có bắt hết dân làng đi lính không?"

Kiều Đại Sơn: "Nếu bắt lính, cứ để bọn chúng bắt ta. Ta già rồi, sống chẳng được bao lâu nữa."

Kiều Triều đáp: "... Phụ thân, nếu bắt lính thì chúng sẽ bắt hết tráng đinh, không chừa ai."

Kiều Đại Sơn lúng túng: "Vậy phải làm sao? A Sơ có bị bắt đi không?"

Kiều Trần thị ngay lập tức ôm chặt lấy A Sơ: "Khi đó cứ nói rằng A Sơ mới chỉ mười tuổi, hy vọng như vậy sẽ không sao."

A Sơ: "... Nãi, cháu sắp cao bằng phụ thân rồi, ai mà tin nổi?"

Kiều Triều: "Không cần vội, quân của Nhị hoàng tử có lẽ chưa tan rã nhanh đến mức đến được chỗ chúng ta ngay đâu."

Quả nhiên, tàn quân của Nhị hoàng tử chưa đến nhanh như vậy. Nhưng hai tháng sau, ở huyện thành, quan binh đã bắt đầu đi bắt lính, khiến cảnh tượng nơi đây vô cùng hỗn loạn...

Vân Mộng Hạ Vũ

Lộ gia nhìn chiếc xe ngựa lớn lao nhanh về phía trước, liền vội vàng bảo Lộ Bưu đưa Tiểu Niên và đám hài tử rời đi: "Các con mau về nhà ngoại của Tiểu Niên, ta sẽ ở lại đây trông nhà."

"Không được! Phụ thân, đi cùng chúng con đi!"

Tiểu Niên cũng khẩn thiết: "Cha! Đi với chúng con đi, khi nào mọi việc yên ổn thì chúng ta lại quay về." Bên cạnh, tiểu hài tử của Tiểu Niên cũng ôm chặt lấy Lộ Đại Thiết, gọi gia gia.

Lộ Đại Thiết trầm giọng: "Ta già rồi, bọn chúng sẽ không bắt ta đâu."

Lộ Bưu đang định nói thêm điều gì thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa ầm ầm. Cả nhà Lộ gia lập tức cảnh giác, Lộ Đại Thiết liền đẩy Lộ Bưu và mọi người vào trong: "Mau trốn đi."

Ông ấy chỉnh lại áo quần rồi đi ra, đóng cửa phòng lại, sau đó mở cửa chính. Trước mặt ông là người Trương gia."Lộ lão gia, ta là hạ nhân của Trương gia. Phu nhân chúng ta muốn hỏi gia đình ngài có muốn cùng về quê nương náu tạm không. Thiếu gia và phu nhân nhà ta đã chuẩn bị lên đường rồi."

Lộ Đại Thiết biết nhà Trương gia, Tiểu Hoa là tức phụ Trương gia, nên ông ấy liền đáp: "Đi! Chúng ta sẽ lập tức lên đường."

"Tốt rồi, tốt rồi."

Chẳng mấy chốc, cả nhà Lộ gia lên xe ngựa và nhanh chóng đến cổng thành. Nhưng ở đó có quan binh canh giữ đang bắt người. Đúng lúc ấy, họ gặp cả Trương gia và Nguyên gia.

Chỉ thấy người Trương gia đưa lên một cái hộp. Quan binh cầm lên ước lượng, rồi cho họ đi qua.

Đến lượt Lộ gia thì bị chặn lại,"Ai ai ai!"

Trương phu nhân gia vội nói: "Quan gia, họ đi cùng chúng ta a."

Quan binh liếc mắt: "Người các ngươi đông quá, số này không đủ."

Trương phu nhân thầm chửi trong lòng, nhưng vẫn mỉm cười, lấy thêm một túi tiền đưa ra. Quan binh nhận lấy, ước lượng thấy hài lòng, liền vẫy tay cho họ qua.

Rời khỏi cổng thành, Lộ Đại Thiết mới quay sang cảm ơn: "Cảm ơn thông gia, sau này nhất định ta sẽ trả lại tiền cho ngài."

Nguyên gia cũng nói: "Còn có chúng ta nữa, không thể để các ngài chịu thiệt một mình."

Trương lão bản cười xòa: "Không sao, không sao, chúng ta về quê thông gia rồi tính tiếp."

"Được, được."

Lúc này, bên Kiều gia vẫn chưa biết huyện thành đang hỗn loạn. Vì trước đó nạn dân từng đến đây, Hồ lão đại cử người mỗi ngày đi tuần tra quanh làng, mỗi nhà đều phải cử một, hai người tham gia. Sau đó họ chia thành các đội thay phiên nhau tuần tra. Hôm nay đến lượt bọn Kiều Triều.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận