Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 705

Sau khi thu xếp xong, Tiền thị đưa Kiều Trần thị và Chân Nguyệt đến nhà Trương lão bản tiệm rượu ở huyện thành. Nhà họ Trương có một căn nhà nhị tiến khá khang trang.

Lúc Tiểu Hoa kết hôn, nhà họ Triệu từng định gây chuyện, nhưng Kiều Triều đã dẫn người đến dằn mặt bọn họ. Sau đó, những kẻ đó hoặc bị gãy chân, đứt tay, phải nằm liệt giường vài tháng trời, nên cuối cùng cũng không dám lộn xộn nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi Chân Nguyệt và mọi người đến, phu nhân nhà họ Trương ra đón: "Ai da, các vị thông gia đến rồi."

Kiều Trần thị mang lễ vật đưa tới: "Chúc mừng, chúc mừng!"

Phu nhân họ Trương vui vẻ đáp: "Cảm ơn, cảm ơn. Mời các vị vào nhà. Tiểu tôn nữ của ta đang ngủ, nhìn giống hệt nương nó, đáng yêu lắm."

Chân Nguyệt nghe vậy, trong đầu lại nghĩ đến lúc A Sơ mới sinh, trông xấu như con khỉ. Nhưng nàng không nói ra, chỉ mỉm cười. Nhưng mà hài tử sinh ra ai cũng thế, qua một thời gian rồi sẽ đẹp hơn khi lớn lên.

Tại Kiều gia, A Sơ đang tập luyện võ cùng Kiều Triều. Bị Kiều Triều đá văng ra một góc, A Sơ hắt xì một cái, rồi nói: "A tê! Chắc chắn là nương đang nhớ con!"

Kiều Triều cười khẩy: "... Tiếp tục! Suốt ngày chỉ biết nương nương nương, hôm nay ta sẽ đánh cho con kiệt sức mới thôi."

A Sơ không chịu thua: "Phụ thân chẳng phải cũng suốt ngày theo nương đấy thôi? Hừ!"

Kiều Triều đáp: "... Nhưng ta và nương con là phu thê!"

"Con còn là hài tử bảo bối nhất của nương cơ!"

"Ta mới là phu quân bảo bối nhất của nương con đấy!"

Nếu Chân Nguyệt ở đây, chắc chắn sẽ phì cười. Bởi với nàng, bảo bối lớn nhất chính là lương thực!

-

Ở huyện thành, Chân Nguyệt cuối cùng cũng được gặp nữ nhi của ngoại sanh nữ. Nhìn hài tử nhỏ nhắn, quả nhiên nó giống như một chú khỉ con, nhưng vẫn có nét giống Tiểu Hoa.

Thấy Kiều Trần thị và mọi người tới, Tiểu Hoa vội ngồi dậy: "Ngoại tổ mẫu -"

Kiều Trần thị ân cần hỏi: "Cháu cứ nằm nghỉ ngơi, sức khỏe ổn chứ?"

Tiểu Hoa đáp: "Vẫn ổn ạ. Cháu sinh rất nhanh. Tên ở nhà của tiểu nha đầu là Quả Quả."

Phu nhân họ Trương vui vẻ nói: "Phải đó, đại danh thì để đến tiệc trăng tròn chúng ta mới đặt. Khi đó các vị nhất định phải đến dự nhé."

Kiều Trần thị gật đầu: "Tất nhiên rồi, chúng tôi sẽ đến."

Mọi người trò chuyện, ngắm tiểu hài tử một lúc lâu rồi mới rời đi để Tiểu Hoa nghỉ ngơi.

Sau đó, phu nhân họ Trương mời mọi người ngồi lại chính sảnh để nói chuyện. Hầu hết câu chuyện xoay quanh hài tử và những điều linh tinh khác.

Bất chợt, phu nhân họ Trương quay sang Chân Nguyệt: "Ta nhớ nhi tử nhà ngài cũng đã mười mấy tuổi rồi phải không? Đã tìm được mối nào chưa?"

Chân Nguyệt hơi ngập ngừng: "Nhi tử ta mới mười ba tuổi, còn nhỏ quá, ta nghĩ đợi thêm vài năm nữa". Nó vẫn chưa trưởng thành, nàng định để ít nhất 18 tuổi mới tính đến chuyện cưới thê tử cho nhi tử.

Phu nhân họ Trương gật đầu: "Mười ba tuổi cũng có thể bắt đầu xem xét rồi, nhưng không vội. Nam tử mà, không thê tử mới là điều đáng lo."

Kiều Trần thị tiếp lời: "Nếu ngươi có mối nào tốt thì cứ giới thiệu cho chúng ta."

Nghe vậy, Chân Nguyệt vội ngắt lời: "Nếu có ý định giới thiệu cho A Sơ, ta xin nói rõ trước là chúng ta sống ở nông thôn, không ở huyện thành. Sau này, A Sơ sẽ phải ở lại quê để giúp trông coi mọi việc."

Kiều Trần thị cũng gật đầu đồng tình: "Đúng đó, nhà chúng ta còn có cả xưởng làm nước chấm. Sau này, khi tức phụ lão đại cũng già rồi, mọi chuyện đều phải dựa vào A Sơ. Tức phụ lão đại nhà ta chỉ có một mình nó, nên chắc chắn nó phải ở lại nông thôn."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận