Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 754

Uất Trì Thịnh: "Được." Hắn ta đối với chuyện Hồ lão đại muốn đi xem đồng ruộng vẫn là không tán thành, không rõ vì sao còn còn phải đích thân xuống ruộng xem một chút, xem một chút có thể nhìn ra cái gì sao?

Hồ lão đại rất nhanh liền rời đi, Uất Trì Thịnh bên này thám thính được không đến hai ngày nữa thì Hoài Dương Vương kia sẽ tới phủ thành An Bình.

"Nghe nói muốn cùng Phạm đại nhân bàn chuyện, đúng rồi, còn có người rất lợi hại ở huyện Thượng Quận nữa, Hoài Dương Vương rất muốn gặp"

Uất Trì Thịnh thấy đây không phải tin tốt. Hoài Dương Vương định làm gì Kiều Triều? Thăng quan, làm lính hầu hay bắt ra tiền tuyến? Nếu Kiều Triều đi rồi, huyện Thương Quận e là sẽ khó giữ, Nam Dương Vương lại ngóc đầu lần nữa thì sao?

Nghe tin này, Hồ lão đại quyết định về báo ngay cho Kiều Triều. Sau một đêm nghỉ lại trong thành, hôm sau họ lên đường hồi phủ.

Khi Uất Trì Thịnh và đoàn người vào thành, Phạm Hứa Dương nhanh chóng nhận được tin tức. Hắn ta không hiểu rõ mục đích chuyến đi của người từ huyện Thương Quận, chỉ biết đây là vị thủ lĩnh huyện Thượng Quận đã diệt trừ Phùng Thiết Hùng khét tiếng.

Trước đây, vị quan huyện của vùng này từng chạy đến xin tị nạn, Phạm Hứa Dương khi đó chỉ cười nhạt rồi rút kiếm hạ sát ngay tại chỗ, khiến cho cả gia quyến quan huyện đều kinh hãi. Tuy nhiên, Phạm Hứa Dương cũng không làm khó dễ với người thân của vị quan kia, chỉ yêu cầu họ rời khỏi nơi đây. Với lão, kẻ đào ngũ là đáng khinh bỉ nhất.

Dù Phạm Hứa Dương có phần nể phục Kiều Triều, lão vẫn ngạc nhiên khi đoàn người chỉ ở lại trong thành một ngày rồi rời đi, không hề đến diện kiến mình. Phạm Hứa Dương đoán có lẽ họ đã nghe nói rằng Hoài Dương Vương muốn triệu kiến Kiều Triều và không muốn dính dáng đến sự việc này.

Nhóm Hồ Lão Đại gấp rút trở về, đến sáng ngày hôm sau thì về tới Thương Quận. Vừa vào phủ nha, Uất Trì Thịnh lập tức hỏi: "Kiều thiên hộ đâu rồi?"

Kiều Lực đáp: "Đại nhân ra ngoài thành, có lẽ chiều mới về."

Hồ Lão Đại vội hỏi tiếp: "Phu nhân có ở trong phủ không?"

Kiều Lực gật đầu,"Phu nhân đang ở phía sau, để tiểu nhân đi gọi."

Chẳng mấy chốc, Chân Nguyệt bước ra, hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Hồ Lão Đại liền báo tin: "Nghe nói Hoài Dương Vương muốn gặp Kiều Đại. Chúng ta vừa từ phủ thành về, tin tức là chắc chắn."

Chân Nguyệt lập tức quay sang Kiều Lực: "Ngươi mau dẫn người đi gọi Đại nhân về."

Khi Kiều Triều trở về, Chân Nguyệt chuyển lời của Hồ Lão Đại và Uất Trì Thịnh, rồi cả hai vội vã đến gặp Kiều Triều.

Hồ Lão Đại nói: "Nghe nói Hoài Dương Vương hiện đang ở phủ thành và có ý triệu kiến Kiều Đại. Có thể vì huynh đã đánh thắng trận, nên muốn mời huynh hợp tác để đối phó Nam Dương Vương hoặc Trần Trung Vương."

Kiều Triều ngồi trầm ngâm, rồi hỏi: "Các ngươi nghĩ ta có nên đi hay không?"

Hồ Lão Đại dè dặt đề nghị: "Có lẽ không nên đi. Lỡ hắn ta muốn kéo ngài vào cuộc chiến, chẳng phải ngài phải rời khỏi Thương Quận sao?"

Kiều Triều suy nghĩ một lát rồi quay sang hỏi Uất Trì Thịnh về tình hình binh lực ở Phủ thành. Uất Trì Thịnh trả lời: "Trước kia, theo luật là có khoảng ba ngàn quân đóng tại phủ thành, nhưng nay thì khó nói. Như chúng ta cũng chẳng còn quân đóng ở huyện thành..."

Bọn họ g.i.ế.c địch đều là chắp vá lung tung, một bộ phận vẫn là lúc trước Kiều Triều huấn luyện qua đám thôn dân, một ít là đám người lúc sau chạy nạn tới.

"Có thể hiện tại phủ thành đóng quân hẳn cũng không nhiều lắm?"

"Ừm, hẳn là không nhiều lắm, nhưng là rất nhiều người, bọn họ có thể bắt lính."

Chân Nguyệt nhìn Kiều Triều: "Huynh nghĩ sao? Có nên đi Phủ thành không?"

Kiều Triều đáp, vẻ đăm chiêu: "Nếu không đáp ứng, chúng ta có thể sẽ bị chèn ép hoặc thậm chí không còn cơ hội trở về."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận