Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 817

"Được rồi, chỉ muốn để nó rèn luyện thôi mà, để khỏi nhởn nhơ ở nhà gây bực mình cho mọi người."

"Dạ, con biết rồi. Thôi mâu thân về đi, con còn rất nhiều việc, bà bà vừa giao con chuẩn bị việc đại điển, nên con bận lắm."

Nghe đến việc nữ nhi được giao trọng trách lớn, Mộ phu nhân rất vui mừng, nghĩ thầm đây chẳng phải là minh chứng rằng Vương gia và Vương phi rất coi trọng nữ nhi nàng ấy sao. Vậy là nàng ấy vui vẻ ra về.

Đợi mẫu thân về rồi, Mộ Khanh Thi gọi hạ nhân vào: "Đi tìm xem là ai tung tin đồn nhảm về chuyện bà bà định nạp thiếp cho ta."

"Vâng ạ!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Nói xong, nàng quay lại công việc."Người thợ may tới chưa? Ngày đại điển, mỗi người trong phủ đều cần mặc đồ mới, thời gian không còn nhiều, mau chóng hoàn thành sớm."

"Thưa tiểu thư, thợ may đang lấy số đo từng người."

"Tốt. Vậy còn thực đơn đã chuẩn bị xong chưa? Ta muốn xem trước."

"Hạ nhân đang hỏi thăm nhà bếp, sẽ báo ngay khi có tin."

"Cần phải chuẩn bị nguyên liệu trước để không bị thiếu vào ngày đó, có gì thiếu thì rất phiền."

"Dạ vâng."

Đến tối, sau một ngày bận rộn, Mộ Khanh Thi cũng trở về viện. Thấy nàng ấy mệt mỏi, A Sơ nhanh chóng tiến lại đón,"Muội về rồi à? Vất vả quá."

Mộ Khanh Thi ngồi xuống, A Sơ đưa cho nàng ấy ly nước ấm: "Uống chút nước cho đỡ khát nhé, hay muội có cần người đến xoa bóp không?"

Mộ Khanh Thi uống một ngụm nước ấm, thấy dễ chịu hơn hẳn. Nàng ấy thích nhất là cảm giác này, mỗi lần về nhà đều thấy phu quân tự tay rót nước cho mình, như thể đó là việc hết sức tự nhiên. Trong khi đó, nàng ấy từng thấy ở Mộ gia, thì mẫu thân nàng ấy lúc nào cũng phải hầu hạ phụ thân, chưa bao giờ thấy phụ thân nàng ấy giúp mẫu thân nàng ấy việc gì, dù là rót nước hay gắp thức ăn.

Uống xong nước, cảm giác khát khô trong cổ họng dịu đi, nàng ấy nói: "Đợi muội tắm rửa xong, rồi làm thêm chút mát xa cũng được, giờ để muội nghỉ một chút."

"Đói bụng rồi phải không? Để ta gọi người mang thức ăn lên nhé."

"Ừ, bưng lên đi."

Trong lúc ăn, Mộ Khanh Thơ đã cảm thấy thoải mái hơn, nên kể lại hết những chuyện xảy ra trong ngày: "Mẫu thân muội bảo ngoài kia có tin đồn bà bà định chọn thiếp cho chàng, muội đã bảo người đi dò la rồi."

A Sơ nghe thế bật cười: "Chuyện chọn thiếp à? Để ta kể muội nghe. Lúc trước khi trong nhà mới có chút tiền, ta đã nói với nàng rồi, nhị thúc và tam thúc có mở tiệm tạp hóa ở huyện thành, và khi ấy cũng có người để mắt đến nhị thúc. Nhị thẩm khi ấy nghe chuyện nạp thiếp cũng có vẻ buồn. Ta nhớ nương có nói riêng với nhị thẩm rằng nếu nhị thúc thực sự muốn nạp thiếp thì nhất định sẽ phế cái kia, biến thành thái giám, dù sao nhị thẩm đã có hài tử, nhị phòng nhất định là của nhị thẩm. Thế nên, việc nhị thúc có thiếp hay không cũng chẳng quan trọng lắm."

Mộ Khanh Thơ nghe xong mà bất ngờ, nuốt vội miếng cơm,"Bà bà thật là... thật là..."

A Sơ cười: "Lợi hại đúng không? Nương ta từ trước khi sinh ta đã cứng cỏi rồi. Nhà ta ngày xưa nghèo nhất làng, thường bị người khác khinh thường. Hồi ấy trong nhà chẳng ai dám phản kháng, chỉ có nương là không sợ gì cả, người ta đụng đến nhà ta là nương liền đứng ra cãi lý."

Mộ Khanh Thơ tròn mắt ngạc nhiên: "Ngày xưa trong nhà yếu đuối như thế sao? Cả công công nữa à?" Bởi từ lúc kết hôn, nàng ấy đã được nghe nhiều câu chuyện về công công mà tất cả đều nói Kiều Triều là người gan dạ, ra chiến trường chẳng bao giờ chớp mắt trước kẻ địch.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận