Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 714

A Sơ nói: "Nương vẫn còn trẻ mà."

Chân Nguyệt: "Thôi được rồi, cũng đến lúc phải về rồi, con đi thu dọn đồ đạc đi."

Tiểu Hoa rất quyến luyến khi gia đình bên ngoại chuẩn bị về. Kiều Trần thị vỗ vai an ủi nàng ấy: "Có chuyện gì không giải quyết được thì tìm cữu cữu và thẩm thẩm của con."

"Dạ."

Kiều Trần thị dặn thêm: "Chúng ta về trước, con mới sinh xong, nên nghỉ ngơi cho tốt, con cứ để hạ nhân chăm sóc hài tử."

Tiểu Hoa: "Dạ, con biết rồi." Trương gia tuy không đông hạ nhân như Kiều gia, nhưng cũng có vài người làm.

Kiều gia có nhiều hạ nhân hơn, chủ yếu để lo việc trồng trọt. Trong khi đó, Trương gia lại thiên về thủ công nghiệp, nên không cần nhiều người như Kiều gia.

Như thường lệ, sau khi rời Trương gia, họ nghỉ lại một đêm trong huyện, hôm sau mới quay về nhà.

Tiền thị bên này đã nói chuyện với Kiều Nhị về lời nhắc của Chân Nguyệt: "Đại tẩu bảo huynh phải dạy A Trọng về những điều cần thiết của nam tử."

Kiều Nhị gãi đầu, có vẻ bối rối: "Ta thì biết gì mà dạy? Nàng cũng biết ta chỉ biết chữ, còn những đạo lý lớn thì không biết đâu."

Tiền thị: "Không phải vậy, chỉ là dạy A Trọng cách cư xử đúng mực với nữ tử thôi."

Kiều Nhị lắc đầu: "Ta không làm được đâu. Để A Trọng về nhà cho đại ca dạy, đại ca dạy A Sơ như nào thì dạy A Trọng như vậy là tốt rồi. Trước đây, đại ca còn dạy A Trọng tập võ, nhờ vậy mà sức khỏe nó cũng tốt lên nhiều."

Rồi Kiều Nhị: "Dù sao A Trọng cũng phải về nhà một thời gian. Ngày mai để nó theo mọi người về, tháng sau nàng đón nó về lại là được."

Tiền thị suy nghĩ, cảm thấy có lý: "Ừ, cũng được."

Ở bên kia, Mạn Châu cũng nói chuyện với Kiều Tam. Kiều Tam có ý tưởng giống Kiều Nhị: "Cho A Đóa về nhà, để đại tẩu dạy dỗ. Trước đây, Tiểu Hoa và Tiểu Thảo đều do đại tẩu dạy cả. Tất nhiên, nàng cũng có thể dạy trước A Đóa một số điều nàng biết. Đại tẩu đọc nhiều sách". Còn nhi tử thì để hắn dạy.

"Ngày mai để A Đóa theo mọi người về nhà ở một thời gian, có Xuân Hạ đi cùng."

Xuân Hạ là hai hài tử mà Mạn Châu mua về, thường ngày chúng vẫn theo sát A Đóa.

Mạn Châu gật đầu: "Được, để ta thu dọn đồ đạc cho A Đóa."

Kiều Tam liền bảo: "Không cần mang nhiều đâu, ở nhà cũng có sẵn đồ cho con bé rồi."

"Ừm"

Ngày hôm sau, khi Chân Nguyệt cùng gia đình chuẩn bị trở về, Tiền thị và Mạn Châu đều vui vẻ đề nghị nàng dạy dỗ hài tử nhà họ.

Mạn Châu nói: "Tối qua muội đã trò chuyện qua với A Đóa, phiền đại tẩu cứ dạy dỗ nó theo cách trước đây dạy Tiểu Hoa, nếu không nghe lời thì cứ đánh, muội không có chút oán trách nào."

Tiền thị cũng nói: "A Trọng nhà muội xin gửi cho đại ca dạy dỗ, để nó đi theo A Sơ học hỏi."

Kiều Triều và Chân Nguyệt nhìn nhau, nhưng cuối cùng họ vẫn đồng ý đưa hai hài tử về cùng.

Khi về đến nhà, Kiều Triều dặn A Sơ: "Đưa sách mà ta đã cho con trước đây để A Trọng đọc. Những gì ta đã dạy con, con cũng truyền lại cho nó."

Còn Chân Nguyệt thì dẫn A Đóa thẹn thùng vào phòng rồi bắt đầu giảng giải cho tiểu cô nương những điều cơ bản mà một nữ tử cần biết, chẳng hạn như chu kỳ kinh nguyệt, tại sao nữ tử lại có nguyệt sự.

Chân Nguyệt: "Khi có nguyệt sự, điều đó có nghĩa là con đã bắt đầu trưởng thành và sau này có thể sinh hài tử. Nhưng nhớ nhé, cơ thể con bây giờ vẫn chưa phát triển hoàn toàn, ít nhất phải sau 16 tuổi mới nên nghĩ đến việc sinh hài tử. Tốt nhất là nên chờ đến 18 tuổi, nhưng nương con có lẽ sẽ không đồng ý."

A Đóa ngoan ngoãn đáp: "Nương nghe lời đại bá mẫu, chắc sẽ đồng ý thôi."

Chân Nguyệt: "Nếu có nhiều lời đồn đại từ bên ngoài gây ảnh hưởng đến con, con có giữ vững lập trường được không? Nếu có thể, thì ta khuyên con nên chờ đến 18 tuổi."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận