Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 822

Trong nhà cũng có tức phụ giám sát công việc, nên đôi lúc nàng có thể nhàn nhã nằm nghỉ ngơi uống trà, ngày tháng trôi qua thật dễ chịu.

Nhưng khoảng thời gian yên bình này không kéo dài lâu. Một tháng sau, tức phụ nhà nàng đột nhiên nôn ói trong bữa ăn.

Kiều Trần thị vỗ tay phấn khởi,"Chắc chắn là có rồi!"

"A! Mau mau, kêu đại phu đến ngay!"

Mười lăm phút sau, đại phu đã tới phủ, bắt mạch xong liền báo: "Chúc mừng lão thái quân, lão thái gia, chúc mừng vương phi, chúc mừng thế tử phi, thế tử phi đã mang thai hơn một tháng rồi."

"Ai da! Tin vui! Đại hỷ sự! Có thưởng!" Kiều Trần thị vui mừng đến nỗi lau khóe mắt, bà luôn lo lắng đại tôn tử có thể sẽ tuyệt hậu, giờ đây tôn tức đã có tin vui.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mộ Khanh Thơ cũng rất vui mừng, dù trong phủ không ai thúc giục, nhưng đôi khi nàng ấy cũng lo lắng vì chưa có tin mừng.

Ban đầu, Chân Nguyệt cũng rất vui, nhưng rồi lại nghĩ đến công việc trong phủ ngoài phủ sắp tới, chẳng phải sẽ lại chất chồng lên sao?

Kiều Trần thị vẫn còn ở bên hỏi thăm tình hình sức khỏe của Mộ Khanh Thơ, gần đây thích ăn gì, trong khi đó Chân Nguyệt bỗng nói: "Tức phụ a, con nên sắp xếp lại công việc của mình một chút, việc nào trong phủ có thể xử lý trước thì xử lý, còn việc ngoài phủ thì cứ tạm gác lại."

Kiều Trần thị gật gù: "Đúng đúng, con không cần mệt nhọc nhiều, nếu không thì để thê tử lão đại tiếp nhận công việc trong phủ trở lại đi."

Mộ Khanh Thơ đáp: "Tổ mẫu, không sao đâu ạ, công việc trong phủ không nhiều, con vẫn ứng phó được. Nếu không có việc gì làm thì con lại sợ buồn chán."

Chân Nguyệt nói: "Nếu con không kham nổi thì để ta làm, dẫu sao cũng không cần con phải làm tất cả. Chỉ cần phân công cho từng người thôi, Khanh Thơ đã quản lý lâu như vậy rồi, không nên thay đổi người liên tục."

Kiều Trần thị: "Ừ, đúng vậy, nếu không thấy thoải mái thì nhất định phải báo."

"Đúng thế,"

Chân Nguyệt nói: "Ta sẽ báo tin này cho thông gia biết." Thời gian đầu khi mang thai nàng không rõ sự tình, bởi nàng xuyên qua khi hài nhi đã sáu tháng trong bụng, không biết sao mà hài tử vẫn an toàn, có lẽ là do cơ thể mẫu thân bảo vệ?

Kiều Trần thị nói: "Đúng rồi, nhanh chóng báo tin này cho bên Mộ gia." Kiều Trần thị vui mừng khôn xiết, kể từ khi Kiều Triều và A Sơ đi, trong nhà cuối cùng cũng có một tin vui.

Ở bên kia, Mộ phu nhân vẫn ngày đêm cầu Phật cho tế tử bình an vô sự, bỗng nhận được tin từ Vương phủ thông báo rằng thế tử phi đã mang thai!

Mộ phu nhân phấn khích đến mức không nói nên lời, nha hoàn bên cạnh nhanh chóng trấn an: "Phu nhân, xin người đừng kích động quá, cẩn thận sức khỏe."

"Đúng, đúng! Hít sâu nào!" Mộ phu nhân hít thở sâu để bình tĩnh lại, rồi gọi người chuẩn bị: "Người đâu, chuẩn bị cho ta lễ vật để sang Vương phủ!"

"Vâng ạ."

Khi Mộ phu nhân đến, Mộ Khanh Thơ đang nghỉ ngơi trong viện của mình. Vì nàng ấy đã nôn lúc ăn cơm trước đó, nhà bếp mang đến cho nàng ấy một bát hoành thánh. Ngửi thấy mùi thơm, Mộ Khanh Thơ cảm thấy đói bụng và từ từ ăn từng miếng.

Mộ phu nhân trước tiên đến chào hỏi Kiều Trần thị và Chân Nguyệt, sau đó mới đến viện của Mộ Khanh Thơ. Nghe nói mẫu thân đến, Mộ Khanh Thơ vội đứng dậy, nhưng Mộ phu nhân nhanh chóng bước tới,"Chậm thôi, ngồi xuống đi, để ta tự đến."

Mộ Khanh Thơ cười đáp,"Mẫu thân, nữ nhi đâu có yếu đuối đến vậy." Trước đây phu quân cũng khuyên nàng ấy chăm luyện tập để có sức khỏe tốt.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận