Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 351

Chân Nguyệt bắt đầu lập kế hoạch cho năm mới và hỏi Kiều Triều: "Huynh nghĩ sao nếu sang năm chúng ta mua thêm nhiều cây giống nữa?"

Kiều Triều hỏi lại: "Mua thêm cây gì?"

Chân Nguyệt đáp: "Trồng thêm nhiều khoai tây và đậu nành."

Kiều Triều rất thích khoai tây, trong lòng tự nghĩ: nếu kiếp trước thời hắn cai trị có khoai tây, liệu có bớt nghèo hơn không?

"Có thể, trồng thêm khoai tây thì tốt. Còn đậu nành, thì nàng định làm gì với chúng?"

Chân Nguyệt giải thích: "Ta muốn làm tương để bán. Chờ thời tiết ấm hơn, ta sẽ bắt đầu làm. Khi đó có thể đem đến cho tửu lầu Chu gia thử, nếu họ thích, chúng ta có thể cung cấp cho họ, hoặc bán lẻ cho các gia đình khác."

Kiều Triều không nghi ngờ gì về tài nấu nướng của Chân Nguyệt, hắn đã bắt đầu mong đợi mẻ tương mới trong tương lai.

"Nhưng sân nhà ta có đủ chỗ không?" Chân Nguyệt nghĩ một cú, thật sự đúng là như vậy, hiện tại trong nhà trừ bỏ Tiền thị ngâm măng ở ngoài sân, còn có dưa chua, dưa leo, cây đậu đũa, củ cải chua đều có, nhưng mà những món sau chủ yếu là dùng để nhà ăn.

Chân Nguyệt: "Kia làm sao bây giờ?"

Kiều Triều: "Tạm thời xây tường rào xung quanh mảnh đất bên cạnh? Dù mảnh đó định để xây nhà sau này, nhưng giờ tạm dùng làm sân lớn cũng được. Ta sẽ dỡ bớt một phần tường cũ để mở rộng sân."

Chân Nguyệt cảm thấy có thể: "Được không, ngày mai ta sẽ bàn với mọi người trong nhà."

 

Kiều Triều nói thêm: "Còn nữa, sang mùa xuân lại có măng, chắc Tiền thị sẽ tiếp tục thu mua măng về để muối. Nếu không mở rộng sân, chắc chắn sẽ thiếu chỗ."

Chân Nguyệt gật đầu:" Đúng là như vậy". Nhà họ sẽ dần dần thành một xưởng nhỏ, đúng là cần thêm không gian.

"Được, như đã bàn lúc trước."

"Ừm."

Cả hai tiếp tục bàn bạc về các kế hoạch cho năm tới. Mấy hôm liền Chân Nguyệt bận rộn đến mức kiệt sức. Kiều Triều thấy nàng mệt mỏi liền nói: "Nàng đi ngủ trước đi, để ta thức canh đêm cho."

Chân Nguyệt không từ chối, cởi áo khoác rồi nằm xuống giường cạnh Tiểu A Sơ, chẳng mấy chốc nàng đã ngủ say.

Trong phòng, đèn dầu cháy suốt đêm. Kiều Triều ngồi trên ghế, thi thoảng lại đứng dậy chỉnh chăn cho Chân Nguyệt và Tiểu A Sơ khi thấy họ trở mình.

Cuộc sống trước đây của hắn giờ dường như đã trôi xa. Hiện tại, dù có mệt nhưng mỗi ngày đều đầy ắp niềm vui. Hắn có thê tử, có nhi tử, gia đình ngày càng sung túc. Đôi khi, Kiều Triều cảm thấy cuộc sống hiện tại còn hạnh phúc hơn cả khi hắn từng làm vua.

Ha ha ha...

Kiều Triều đang dựa đầu vào ghế bỗng giật mình tỉnh giấc. Hóa ra vừa rồi hắn đã thiếp đi, bên ngoài tiếng gà đã gáy, trời vẫn còn tối, nhưng xem như phiên gác đêm của hắn đã kết thúc.

Hắn cảm thấy vẫn còn hơi mệt, liền trở lại giường nằm xuống chợp mắt thêm một lúc nữa, vì nghĩ rằng cả nhà chắc cũng chưa ai dậy sớm như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận