Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 508

Chân Nguyệt dặn dò: "Đừng trồng ngay ở đất nhà mình, đi xem thử đồi Háo Tử Sơn, ở đó trồng một chút, cho người đi xem xét."

Nàng sợ trồng rau ở các ruộng đất còn chưa thu hạch đã bị người ta trộm.

Ngày hôm sau, Chân Nguyệt bắt đầu gieo hạt. Để cây phát triển tốt hơn, Kiều Đại Sơn còn mang thêm đất từ núi về, đất trong núi màu mỡ hơn.

Mặc dù thời tiết lạnh, nhưng cả nhà ai nấy đều vui vẻ vì chỉ cần trời mưa, mọi chuyện sẽ dần ổn thỏa. Kiều gia còn có chút lương thực và hạt giống, nên tinh thần mọi người cũng nhẹ nhõm hơn.

Liên tiếp nửa tháng, ai nấy đều bận rộn không ngừng. Rau xanh đã mọc lên trong vườn sau nhà. Khi Kiều gia có bữa rau đầu tiên, dù chỉ là món đơn giản, cũng khiến cả nhà ai cũng rưng rưng xúc động.

Món rau xanh đó ngon lành đến mức khi ăn xong, ai cũng ngậm ngùi nhớ lại hương vị, trân trọng những gì họ có.

Cứ cách hai ngày lại có một trận mưa, và mưa liên tục kéo dài, làm cho mọi thứ trở nên ướt át. Mực nước giếng càng ngày càng dâng cao.

Trên núi Háo Tử, cả Kiều Trần thị, Kiều Đại Sơn, ngoại trừ Tiền thị đang mang thai và Tiểu A Sơ ở nhà, tất cả mọi người đều ra đồng cày ruộng. Ngay cả bọn Tiểu Hoa cũng đi theo để phụ giúp.

Trời rất lạnh, nhưng khi làm việc, cái lạnh dường như tan đi. Trong lòng mọi người chỉ mong sao có thể trồng được gì đó để có cái ăn.

Có người trong thôn đi tìm thức ăn trên núi, thấy gia đình Kiều gia đang cày ruộng giữa trời lạnh, cả trâu lẫn lừa cũng được đưa ra kéo cày.

"Đại Sơn, các ngươi đang làm gì vậy? Trời lạnh thế này cày ruộng được gì? Nhà ngươi còn hạt giống sao? Đầu xuân có thể cho bọn ta mượn ít không?"

Kiều Đại Sơn ngẩng đầu lên, ngập ngừng đáp: "Chỉ là cày ruộng thôi, còn chuyện hạt giống... nếu đầu xuân có dư, có thể mượn. Lão nhị, có thể cho mượn không?" Kiều Đại Sơn nhìn sang Kiều Nhị.

Kiều Tam đứng bên cạnh thì thầm: "Hạt giống tốt thì không thể được, nhưng loại không tốt thì có thể." Hạt giống tốt đều do đại tẩu của họ chuẩn bị, mà nhà họ cũng không đủ để trồng.

 

Kiều Nhị đáp: "Chờ tới đầu xuân rồi hãy tính."

Người kia nghe xong cũng rời đi ngay, bởi trời quá lạnh. Hắn ta thầm phục gia đình Kiều gia, dù lạnh như thế vẫn có thể cày ruộng.

Tin tức Kiều gia đang cày ruộng nhanh chóng lan đến tai trưởng thôn. Ông ấy lập tức đến Kiều gia, hỏi: "Ta nghe nói các ngươi đang cày ruộng? Các ngươi định trồng gì sao? Có chắc trồng được không?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Kiều Đại Sơn trả lời: "Chúng ta chỉ đang thử nghiệm thôi, hoàn cảnh hiện tại trong nhà cũng chẳng còn lựa chọn nào khác." Ông nói theo lời dặn của Chân Nguyệt.

Kiều Nhị cũng đến, nói thêm: "Trưởng thôn, bọn ta chỉ muốn thử xem có thể trồng được gì không. Nhà không còn gì ăn, nên phải trồng rau xem có sống được không. Trước đây bọn ta trồng rau bán, nên nghĩ vào đông vẫn có thể trồng một ít."

Trưởng thôn Kiều Phong gật gù: "Các ngươi trồng gì vậy? Để ta xem nhà ta có thể trồng được không."

Kiều Nhị đáp: "À... củ cải, rau hẹ, những thứ chịu lạnh."

Kiều Phong lại gật đầu, rồi nói tiếp: "Nếu cần người giúp, làm phiền ngươi nói với ta biết. Ta sẽ sắp xếp cho một số người trong thôn có hoàn cảnh khó khăn, ngươi cũng biết tình hình hiện nay... Ai, nửa tháng qua, thôn ta đã mất khoảng mười mấy người rồi."

Mọi người nghe vậy đều sững sờ: "Nhiều đến thế sao?"

Họ biết thôn có người qua đời, bởi thỉnh thoảng vẫn nghe tiếng khóc từ các nhà. Kiều Đại Sơn đôi khi còn sang giúp, nhưng họ không ngờ số người c.h.ế.t lại nhiều đến vậy.

Nửa tháng mà c.h.ế.t hơn mười người sao?

Kiều Phong thở dài: "Chủ yếu là c.h.ế.t vì đói và lạnh, ta cũng không có biện pháp. Hà gia ăn *đất Quan Âm vì đói mà bụng trướng lên rồi chết. Lưu gia thì ăn nhầm rễ cây có độc, bị trúng độc mà chết."

* Gọi là đất, nhưng không phải là đất trên mặt đất mà nó là một loại đất tương đối mềm, được gọi là đất Quan Âm. Sau khi ăn loại đất này, nếu uống thêm nước sẽ cảm thấy no, vì vậy người ta sẽ ăn đất Quan Âm khi thực sự không còn gì để ăn. Tuy nhiên, không thể ăn quá nhiều loại đất này nếu không sẽ gây ra đầy hơi, khiến người bệnh đau đớn do chướng bụng, sau đó tử vong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận