Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 674

Chung Giai Hàng cũng chuẩn bị lên huyện thành để thi. Cha nương hắn đưa tiễn hắn đến đầu làng rồi mới trở về.

Khi đến huyện thành, Chung Giai Hàng nhanh chóng tìm đến cửa hàng của Kiều Tam vì trước đó hắn đã từng ghé qua.

"Muội phu."

Kiều Tam vui mừng nghênh đón: "Đại ca đã đến rồi."

Mạn Châu từ phía sau cửa hàng bước ra: "Đại ca, vào trong uống nước trước, trong nhà đã chuẩn bị phòng cho ca rồi."

Chung Giai Hàng cảm kích: "Làm phiền hai người quá."

Kiều Tam cười: "Có gì đâu mà phiền, học hành là việc lớn." Hắn đã từng theo đuổi việc học nên đối với chuyện đại cữu tử đã thi đỗ đồng sinh rất ngưỡng mộ.

Giờ đại cữu tử chuẩn bị thi tú tài, nếu thi đỗ đối với nhà hắn cũng sẽ có lợi, nên Kiều Tam hiểu rõ tầm quan trọng của điều này.

Tiểu A Đóa thấy cữu cữu liền nhẹ nhàng gọi: "Cữu cữu -"

"Ai!" Chung Giai Hàng đặt đồ xuống, bế Tiểu A Đóa lên, vui vẻ nói: "A Đóa bây giờ lớn hơn trước rồi."

Mạn Châu cười: "Dạo này còn kén ăn nữa." Nàng ấy đang chuẩn bị cai sữa và bắt đầu cho tiểu nha đầu ăn các loại thức ăn nhẹ.

Bên này mọi người đang trò chuyện, bên kia trưởng thôn Kiều Phong đến Kiều gia thôn thông báo: "Ta vừa nghe được tin, năm nay thuế má có thể sẽ thu nhiều hơn so với mọi năm. Hơn nữa, khoảng nửa tháng nữa quan phủ có người đến kiểm tra, các ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng."

Kiều Triều cau mày: "Tại sao lại thế? Hình như gần đây không có chiến sự lớn nào."

Kiều Phong đáp: "Nghe nói trước đây do thiên tai nên quan phủ giảm thuế, giờ khi cuộc sống dân chúng ổn định hơn thì họ thu lại."

Lời này vừa nói ra làm mọi người rất tức giận, cái gì gọi là thu lại? Cho nên lúc trước cũng không phải là được miễn giảm thuế má, mà là cho mượn tạm sao?

Chân Nguyệt hỏi: "Cụ thể là sẽ thu bao nhiêu?"

Kiều Phong lắc đầu: "Chưa xác định rõ, ta chỉ mới nghe được tin này thôi."

Chân Nguyệt lo lắng: "Mùa đông vừa qua, vụ xuân mới bắt đầu, sao lại thu thuế ngay lúc này? Trước đây chẳng phải đợi đến mùa thu hoạch rồi mới thu sao? Bây giờ trong tay mọi người có gì mà nộp?"

Kiều Phong thở dài: "Ta cũng phiền lòng chuyện này, nhưng không có cách nào khác. Ta phải đi thông báo cho các gia đình khác nữa."

Kiều Triều tiễn Kiều Phong: "Ngài đi thong thả, cảm ơn đã báo tin."

Sau khi Kiều Phong rời đi, Chân Nguyệt lập tức kiểm kê kho lương trong nhà. Lương thực nhà nàng thì đủ để nộp thuế, nhưng không biết quan phủ sẽ thu bao nhiêu.

Tin tức về thuế đã khiến nhiều người trong thôn lo lắng, trong đó có Tần gia. Lương thực nhà họ vốn ít ỏi nên cũng chỉ vừa đủ ăn, chủ yếu là bọn họ cũng vừa chuyển đến đây, chưa tích lũy được gì, hơn nữa phần lớn lương thực, bạc cũng là nhờ làm thuê cho Kiều gia mà họ cũng vừa đủ ăn. Giờ lại nghe sắp phải nộp thuế.

Vốn dĩ họ nghĩ vụ xuân sắp bắt đầu rồi, lại cố gắng thêm ba tháng chăm sóc nữa là có thể thu hoạch được lương thực rồi, hoặc là có thể trông một ít đồ bán cho Kiều gia, nhưng bây giờ còn nửa tháng nữa là người thu tới, bọn họ hiện tại có chút hoảng.

Bà Tần lo lắng nói: "Ta phải đến Kiều gia hỏi thăm. Nếu lúc đó lương thực không đủ, có thể hỏi mua một ít từ Kiều gia, hoặc lão nhị đi huyện thành xem giá lương thế nào, mua thêm về tích trữ."

"Vâng."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận