Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 222

Chân Nguyệt nghe vậy cười nhẹ: "Đừng so với trước đây nữa. Bây giờ nhà mình khá hơn rồi, cưới được người tốt thì có tốn thêm chút cũng không sao. Cùng lắm thì nương cho chúng ta thêm ít để bù vào là được."

Tiền thị đứng bên cạnh nghe vậy cũng đồng tình: "Nương, con thấy đại tẩu nói đúng đó. Nương tiếp viện cho chúng con chút thì tốt quá rồi." Nàng ấy hớn hở, nghĩ rằng có thể nhân cơ hội này được thêm ít đồ.

Tiền thị biết rằng điều kiện nhà Kiều đã tốt hơn, chắc chắn khi tam đệ cưới tức phụ sẽ được lo lắng chu đáo hơn so với lúc nàng ấy và đại tẩu lấy phu quân. Trong lòng nàng ấy có chút tiếc nuối vì đã không được cưới vào lúc nhà khá giả hơn, nhưng nghe lời của Chân Nguyệt về việc được bổ sung thêm, nàng ấy lại cảm thấy hài lòng.

Kiều Trần thị cười đồng tình: "Được rồi, đợi khi lão tam gặp được người phù hợp, rồi ta xem sính lễ thế nào, lúc đó tính tiếp."

"Vâng ạ."

Khi Kiều Tam bận rộn xem mắt, Hướng đồ tể lại đến tìm Kiều Nhị, chủ yếu là nhờ giúp thiến heo. Kiều Nhị có chút lo lắng, sợ mình làm không tốt. Ở nhà thiến heo thì không sao, nhưng nếu làm sai với heo của người khác thì sao? Lỡ thiển hỏng thì biết ăn nói thế nào? Vì vậy, hắn có chút căng thẳng.

"Đại ca, huynh có thể đi cùng đệ không?" Kiều Nhị cầu xin Kiều Triều đi cùng mình để hỗ trợ.

Chân Nguyệt ở bên cười khích lệ: "Đi đi, chỉ cần đi một lần, sau này Kiều Nhị chắc chắn sẽ làm tốt thôi."

Kiều Triều đồng ý: "Được rồi." Hắn vốn đang làm việc nhưng liền rửa tay sạch sẽ rồi theo đệ đệ.

Hướng đồ tể không ở thôn Đại Nam mà ở thôn Đại Bắc, vì vậy Kiều Triều cùng Kiều Nhị theo hắn ta đến đó. Trên đường đi, Hướng đồ tể không ngừng kể về lần trước khi mua thịt heo của nhà họ Kiều: "Ta đã mang về một ít thịt cho cha ta ăn. Ông ăn một lần liền nhận ra hương vị thịt không giống những chỗ khác."

Cha của Hướng đồ tể cũng từng là người g.i.ế.c heo, nhưng nay đã nghỉ, công việc này giờ giao hết cho nhi tử."Ta nói với ông ấy rằng, heo của nhà các ngươi đặc biệt ngon là vì phương pháp thiến, nên ta mới bàn với ông ấy rằng, lần này chúng ta sẽ thử thiến thịt giống nhà ngươi, ông ấy liền đồng ý."

"Hướng đồ tể nói tiếp: "Nhà ta mua ba con heo, định thiến hai con để thử xem. Con còn lại để đối chiếu, xem có gì khác biệt không. Nếu thấy tốt thì về sau nhà ta sẽ thiến hết."

Kiều Nhị gật đầu: "Cẩn thận là đúng. Nhà ta cũng mua vài con heo, nhưng đều thiến cả rồi."

Hướng đồ tể cười: "Các ngươi gan lớn thật."

Chẳng mấy chốc, họ đã tới nhà Hướng đồ tể ở thôn Đại Bắc. Nhà hắn ta là một khuôn viên lớn, có bốn gian phòng trông khang trang hơn nhiều so với nhà Kiều gia. Gia đình Hướng đồ tể đời đời làm nghề g.i.ế.c heo, nên nhà cửa khá giả cũng là điều dễ hiểu.

"Cha, chúng ta về rồi!" – Hướng đồ tể cất tiếng gọi khi bước vào nhà. Hướng An, cha của hắn, từ trong bước ra, theo sau là nương, thê tử và hài tử. Đứa con lớn của hắn cũng tầm 13-14 tuổi, ngang với tuổi của Kiều Tam.

Hướng đồ tể giới thiệu: "Đây là Kiều Triều và Kiều Nhị từ nhà Kiều Đại Sơn ở thôn Đại Nam, họ đến giúp chúng ta thiến heo."

Nương Hướng đồ tể nhanh chóng đón khách: "Mau vào nhà, vào nhà đi! Tức phụ, mau pha trà!"

"Vâng."

Kiều Nhị xua tay: "Không cần phiền thế đâu, chúng ta làm luôn cho nhanh. À mà nhà các ngươi có cồn i-ốt không? Nếu không có, ta có mang theo, nhưng sẽ cộng thêm một văn tiền." Bọn họ đã thỏa thuận là mỗi lần thiến heo sẽ nhận 15 văn tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận