Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 704

Kiều Trần thị gật đầu: "Thế à? Lão đại, con không cần thường xuyên vào rừng săn b.ắ.n đâu, núi non nguy hiểm, nhà mình đâu thiếu miếng thịt ăn."

Kiều Triều quay sang nhìn Chân Nguyệt, ra dấu xin thêm một miếng thịt nai, Chân Nguyệt lại dẫm chân hắn lần nữa rồi gắp thêm cho hắn một miếng.

Kiều Triều nhướng mày, đáp: "Thỉnh thoảng ra ngoài cũng không sao, nhà mình đâu có nuôi nai. Hơn nữa, có khi đi săn lại tìm được dược liệu quý."

Kiều Trần thị bảo: "Thôi, đừng vào sâu trong núi quá, đi quanh ngoài rìa là được rồi."

Kiều Triều cười: "Yên tâm, con biết rồi."

Sau bữa cơm tối, Kiều Triều tranh thủ lúc Chân Nguyệt đang tắm rửa, đến phòng của A Sơ, lúc này thiếu niên đang sao chép 《 Hiếu Kinh 》.

Kiều Triều nhắc nhở: "Lần sau mà để ta phải che giấu cho con nữa, thì sẽ phải sao thêm vài lần 《 Hiếu Kinh 》 nữa đấy."

A Sơ mếu máo: "Con không tin phụ thân có thể chịu nổi những lời nãi lải nhải." Từ khi Kiều Trần thị không còn làm việc đồng áng, bà trở nên lắm lời hơn hẳn, cả nhà ai cũng từng bị bà lải nhải qua.

Kiều Nhị và Kiều Tam không sống trong nhà, nhưng mỗi lần trở về cũng đều phải chịu đựng những lời than phiền của bà.

Riêng Chân Nguyệt thì ít khi phải nghe. Mỗi khi bà bắt đầu lải nhải, Chân Nguyệt lại bảo bà giúp việc này việc kia. Thế là Kiều Trần thị đi làm việc, và khi bận rộn thì bà không còn thời gian để lải nhải nữa. Mọi việc chỉ xảy ra khi người ta rảnh rỗi mà thôi.

Kiều Triều cười: "Ta không chịu nổi, thì nương con sẽ giúp ta."

A Sơ ngẩng mặt tự hào: "Đêm nay nương cũng đã giúp con rồi, hừ!"

Kiều Triều cười lớn: "Con phải sao thêm hai lần 《 Hiếu Kinh 》 nữa! Ngày mai ta sẽ kiểm tra!" Vừa nói dứt lời, hắn nghe thấy tiếng cửa phòng bên cạnh mở ra, liền đứng dậy đi ra ngoài.

A Sơ: "..."

Sau khi Chân Nguyệt tắm xong, đến lượt Kiều Triều. Tối đó, khi cả hai nằm trên giường, Kiều Triều đưa tay qua chạm vào Chân Nguyệt: "Nương tử, ta nóng quá."

Chân Nguyệt liền đá nhẹ một cái: "Đã bảo huynh đừng ăn nhiều quá rồi!"

Kiều Triều cười hì hì: "Chẳng qua là thèm quá thôi mà."

Cuối cùng, đúng như dự đoán.

Ngày hôm sau có người đến báo tin Tiểu Hoa lại sinh hài tử.

"Là nữ hài! Giờ thì đã đủ cả nếp lẫn tẻ rồi!"

Kiều Trần thị vui mừng: "Tốt quá, tốt quá! Ngày mai ta sẽ đến thăm nó."

"Vâng, vậy ta xin phép về trước."

Chân Nguyệt cho người đó nghỉ ngơi, ăn chút gì đó, rồi còn thưởng thêm ít tiền mừng, sau đó mới để họ ra về.

Sau khi người đó rời đi, Kiều Trần thị bắt đầu thu xếp đồ đạc: "Ngày mai khi đến huyện thành, con đi với ta mua ít đồ, sau đó chúng ta ghé nhà Tiểu Hoa."

A Sơ nói với Chân Nguyệt: "Nương, con cũng muốn đi theo nương."

Chân Nguyệt vỗ vai nhi tử: "Con ở nhà trông coi, đợi đến tiệc trăng tròn rồi đi cũng được. Ngoan một chút."

"Dạ."

Kiều Triều nói: "Ta sẽ trông nom trong nhà."

"Ừm."

Chân Nguyệt và Kiều Trần thị đến nhà Kiều Nhị ở huyện thành, Tiền thị chạy ra đón: "Đại tẩu, nương đến rồi. Ta đã chuẩn bị đủ đồ, cũng đã bảo người báo tin cho Tam đệ muội. Bây giờ chúng ta liền đi ngay sao?"

Kiều Trần thị: "Ta nhìn xem con mua cái gì."

Tiền thị: "Giống như lúc Tiểu Niên sinh hài tử mà mua, hẳn là không thành vấn đề." Vải dệt, món đồ chơi cho hài tử, đồ bổ, thịt heo lương thực linh tinh.

Kiều Trần thị nhìn nhìn gật gật đầu,"Không tồi, đem đồ mang qua trước đi, chúng ta cũng mang theo một ít đồ vật, gộp chung rồi cũng mang qua đi."

"Vâng."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận