Truyenh - đọc truyện H, truyện sắc miễn phí dịch full

Truyenh là trang web đọc truyện H, truyện sắc miễn phí dịch full tiếng việt, cập nhật mới nhất

Biên tập viên đề cử

Giang Lê Thanh thức tỉnh rồi, đồng thời bị trói buộc vào một hệ thống.

Đối phương tự xưng là hệ thống cá ướp muối, đồng thời tận tình khuyên bảo dạy dỗ, nói cô vốn là nữ chính đáng thương vô dụng trong truyện ngược, cô cần phải... ăn đòn không phản kháng, ăn mắng không chửi lại, gặp chuyện có thể nằm thì phải nằm, đây là nguyên tắc quy chuẩn cho cá mặn! Phải nhớ rõ, không được vả mặt bốp bốp như mấy kí chủ trước, dẫn đến cốt truyện không thể nào đi tiếp.

"..." Giang Lê Thanh hơi cân nhắc: "Ý mày là tao phải làm đồ bỏ đi?"

Hệ thống: [Không phải, ý tôi là chúng ta phải dốc lòng làm cá ướp muối.]

Đã hiểu.

Vẫn là muốn cô làm đồ bỏ đi mà.

***

Cùng hôm đó, cha mẹ vừa đưa cô về nhà không bao lâu đã chỉ tay vào mặt cô, chửi ầm lên: "Sớm biết mày là cái loại không có tiền đồ như này, tao chẳng thà nhận con heo trước cổng thôn làm con gái!"

Câu này nói ra chưa bao lâu, Giang Lê Thanh nhân đêm khuya kéo con heo kia về, đặt trước cửa phòng cha mẹ mình, đồng thời bày tỏ muốn tặng tên mình cho con lợn này.

Hệ thống và cha mẹ:??? 

***

Sau ngày hôm đó, trên dưới nhà họ Giang đều cảm thấy đứa con gái mới được tìm về kia điên rồi.

Chồng sắp cưới luôn luôn không ưa cô mở miệng chế giễu: "Cô giỏi thế cơ mà, sao không tìm chú nhỏ tôi đính hôn? Tìm tôi làm gì?".

Lời vừa thốt ra, Giang Lê Thanh dùng điện thoại chồng sắp cưới bấm gọi cho chú ba: "Alô chào anh, kết hôn hơm?"

Bên kia nhất thời yên lặng: "Cô là?".

"Vợ sắp cưới của cháu anh." Cô nói: "Cháu anh bảo tôi gả cho anh đi."

Chồng sắp cưới: "..."

Chú nhỏ của chồng sắp cưới: "..."

Hệ thống yếu ớt nói: [Kí chủ, cô còn nhớ cô là đồ bỏ đi... à nhầm, cá ướp muối không đó?]

Giang Lê Thanh tỏ vẻ: Nhân nhượng, nghe lời, hiểu chuyện, cô đều làm theo lời bọn họ nói, sao lại không phải là đồ bỏ đi... à nhầm, cá ướp muối chứ?
205 chương

Tên truyện: Mười lăm năm mưa không tạnh (十五年雨未停)
Tên khác: Tiếng mưa rả rích muộn (潇潇雨声迟)
Tác giả: Mạnh Chi Vãn
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Vườn trường, HE
Nhân vật chính: Diệp Tiêu, Nguyễn Vũ Thanh

Nhiều năm sau tốt nghiệp, một bài viết bát quái lan truyền trên diễn đàn thực nghiệm Tieba (1 trang mạng TQ).

Hoa khôi học đường lớp 11 Diệp Tiêu và nam thần cùng trường Nguyễn Vũ Thanh là một đôi.

Các bạn học quen biết với họ ngay lập tức chạy đến dưới bài đăng để làm rõ đó là tin đồn, giữa hai người họ căn bản chẳng có lấy một tí chemistry, chú thích trang chủ Tieba của Diệp Tiêu luôn là "Người đáng ghét nhất: Nguyễn Vũ Thanh". Người biết rõ chuyện còn nói "Diệp Tiêu đối với Nguyễn Vũ Thanh chỉ có ghét, chớ không có thích". Bây giờ hai người họ một Bắc một Nam, mỗi người đều có sự nghiệp thành công, tình yêu viên mãn.

Thế là tin đồn bị bác bỏ, bài đăng bị xóa.

Mãi mãi sẽ không có người biết, ngay cả hai người bọn họ cũng không biết. Những tin đồn thất thiệt mà mọi người nhiều lần thanh minh kia, thực chất không phải là tin đồn.

Bọn họ chưa từng thích nhau, đây chính là tin đồn lớn nhất.

Sau này, trang chủ của Diệp Tiêu sửa thành nội dung mà Nguyễn Vũ Thanh bỏ lỡ - Người tôi thích: Vẫn là Nguyễn Vũ Thanh. Chỉ có Nguyễn Vũ Thanh.

Tài khoản Tieba bí mật của Nguyễn Vũ Thanh, trong tòa nhà ước nguyện siêu chuẩn toàn là tên của cô, trong 3 năm xa cách, anh mỗi ngày đều nhớ đến cô.

Dưới cơn mưa nặng hạt

31 chương

Tác giả: Mịch Nha Tử

Văn án:

Cô theo gia đình di cư đến khu người Hoa ở Chợ Lớn, Sài Gòn.

Xuyên qua con phố đổ nát, quỳ gối dưới chân Phật.

Tín đồ của Phật thượng vàng hạ cám, cô nhìn thấy anh cúng dường trai tăng thờ Phật giữa màn sương.

Vóc dáng cao lớn, không nhiễm bụi trần.

Cô thất thần, ánh mắt đang vương vấn nơi anh, bị ba cô kéo trở lại.

Ba cô căn dặn: “Đó là tiên sinh, không được vô lễ.”

Đầu phố hỗn loạn, mấy kẻ say xỉn đánh nhau còn để lại tàn dư trên mặt đất.

Cô nhìn thấy chiếc xe màu đen của anh đỗ bên đường suốt đêm dài.

Cô nuốt nước bọt, lấy hết dũng khí đi về phía trước, run rẩy gõ cửa xe anh.

Kính xe hạ xuống, cô đối diện với ánh mắt của anh, thanh âm vụng về và ngây thơ: “Tiên sinh, ngài có muốn mua hoa không?”

Lúc nói ra lời này, cô nhìn thấy một người phụ nữ ngồi bên cạnh anh, rực rỡ như một ngôi sao điện ảnh trên tạp chí, cô chầm chậm sửa lại: “Hoa đẹp, xứng với cô gái đẹp…”

Bàn tay trắng trẻo vươn ra từ chiếc xe Lincoln, rút ra chiếc khăn túi từ trong âu phục đen.

Cầm lấy hoa hồng mà cô đưa, quấn quanh gai nhọn hung dữ.

Nhẹ nhàng đặt lên chiếc túi vải phai màu của cô cùng một tờ tiền.

Dùng giọng Pháp lãng mạn, nhã nhặn nói: “Tặng cô, cô gái đẹp.”

Chiếc xe biến mất trong màn mưa, cô cất cành hoa kia vào ngăn kéo.

Đi cùng cô qua năm tháng.

Sau này, cô bước vào cuộc sống của anh.

Đến chết mới dừng lại.

HE/Chênh lệch tuổi tác/Song xử

Thiếu nữ lang thang x Thương nhân Hoa kiều

Lấy cảm hứng từ loài hoa thân sĩ – “Hoa hồng tiên sinh”

Nhân vật chính: Dịch Thính Sanh x Đông Văn Li (28 x 18)

Độ dài: 76 chương + 30 ngoại truyện

106 chương

Thể loại: Hiện Đại, Trả Thù

Team dịch: Công Túa Zá Đáo

Giới thiệu

Chồng tôi bị bệnh nặng, sắp chết.

Nhưng trước khi chết, anh ta nhất quyết đòi ly hôn với tôi.

anh ta để lại toàn bộ tài sản và công ty cho tôi, bản thân không lấy một đồng.

Đêm ký vào đơn ly hôn, anh ta ôm tôi khóc nức nở.

anh ta nói, đây là điều cuối cùng anh ta có thể làm cho tôi, anh ta không muốn sau khi mình chết, tôi bị người đời gọi là "góa phụ".

Đây là mong ước duy nhất của anh ta khi còn sống, là người vợ yêu anh ta sâu đậm, sao tôi có thể từ chối?

Đêm trước ngày đi đăng ký ly hôn, anh ta đột nhiên hôn mê rồi nhập viện.

Bác sĩ đưa giấy báo bệnh tình nguy kịch.

Và tôi trực tiếp ký vào giấy đồng ý từ bỏ điều trị.

Chồng tôi không qua khỏi, anh ta đã ra đi trong đêm mưa tầm tã ấy. Tôi quay đi, lau nước mắt, mỉm cười xé nát tờ đơn ly hôn. Ngay trong đêm, tôi gọi xe của nhà tang lễ, tranh thủ lúc trời còn chưa sáng đã đưa anh vào lò hỏa thiêu, biến anh thành một nắm tro tàn.
7 chương

Thể loại: Đam mỹ. Hiện đại, HE, Tình Cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, ABO, Niên thượng, Chủ thụ, Trâu già gặm cỏ non, 1v1

Giới thiệu:

Úc Linh là một Omega vô dụng, xuất thân lại không tốt, không đủ nhanh nhẹn, ngay cả mùi pheromone cũng là mùi hoa hồng đỏ bình thường nhất.

Cậu nhút nhát đáng thương, ngoại trừ khuôn mặt có thể làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui ra, thì không còn chỗ nào đáng giá để lợi dụng cả.

Từ nhỏ Úc Linh đã không có ai muốn, luôn bị đẩy đi đẩy lại.

Ngày trưởng thành, cậu được gửi đến nhà họ Phó – gia đình quyền lực nhất thành phố A – để làm liệu pháp an ủi cho một Alpha bị rối loạn pheromone và sắp chết.

Nghe nói thần trí của Alpha đó rất hỗn loạn, khi phát bệnh sẽ bạo lực với Omega, mỗi ngày Úc Linh đều lo lắng hãi hùng.

Nhưng không biết là may mắn hay bất hạnh, Úc Linh còn chưa kịp tham gia điều trị thì Alpha đó đã bỏ mình.

Tại đám tang, Úc Linh trốn trong góc, không biết mình sắp bị ném đi đâu.

Anh trai của Alpha đã chết phát hiện ra cậu.

Đối phương tên là Phó Châu, là người cầm quyền chân chính ở nhà họ Phó.

Người đàn ông đó mặc một bộ vest đen, khí chất nho nhã, ánh mắt ôn hòa, là một vị Alpha điềm tĩnh và nội liễm.

Anh khoác cho Úc Linh một chiếc áo khoác, rồi nói có thể mang Úc Linh rời khỏi nơi này.

***

Phó Châu mang Úc Linh về, cung cấp cho cậu nơi ở xa hoa, đồ dùng sinh hoạt đắt tiền, còn để người hầu chăm sóc sinh hoạt của Úc Linh. Anh không như người khác ép buộc lợi dụng cậu, ngược lại còn đáp ứng mọi yêu cầu của cậu.

Alpha lớn tuổi chu đáo và lịch thiệp, luôn giữ thái độ đứng đắn trang trọng, không bao giờ vượt quá giới hạn. Úc Linh dần dần không kiểm soát được mình mà thích đối phương, cũng chỉ có thể cẩn thận và hoảng sợ che giấu điều này.

Nhưng sau đó, khi Alpha tiến vào kỳ mẫn cảm, hắn sẽ nhốt cậu ở trong phòng ngủ, vùi vào cổ cậu, tham lam hít lấy pheromone của cậu, gọi cậu là bé yêu.

1.  Truyện ngắn ngọt ngào, thuần tình cảm

2.  Thụ nhút nhát, tự ti dễ bắt nạt, về sau được công từ từ cưng chiều.

3.  Chênh lệch tuổi tác, hơn nhau 12 tuổi.

4.  Không sinh con

Tag: Hào môn thế gia, yêu sâu sắc, ngọt văn, ABO,

Tóm tắt: Bánh ngọt nhỏ, ABO

Lập ý: Mỗi người đều quý giá, độc nhất vô nhị.
31 chương

Ôn nhu sủng vợ công (Thẩm Hoài Chi) x Đanh đá (lanh lợi) chăm chỉ thụ (Lâm Việt)

-------------
Văn án:

Lâm Việt là tiểu ca nhi nổi danh cả làng trên xóm dưới, tính tình hào sảng, trù nghệ xuất sắc. Người đến hỏi cưới có thể xếp hàng từ đầu thôn đến cuối thôn. Cha mẹ cậu cẩn thận chọn lựa, nhưng vận may không tốt, cuối cùng chọn trúng một gia đình lâm thời hối hôn.

Thế nhưng, Lâm Việt nhìn thì có vẻ văn tĩnh, thực ra lại là người khá đanh đá. Cậu lập tức mắng cả nhà kia ra khỏi cửa không chút khách khí.

Bề ngoài thì không bị ảnh hưởng gì, nhưng thanh danh của cậu ít nhiều vẫn bị ảnh hưởng. Người trong thôn đều nghĩ rằng Lâm Việt qua lần này khó mà tìm được một mối hôn nhân tốt. Ngay cả Lâm Việt cũng đã chuẩn bị tinh thần cho chuyện hôn nhân không được suôn sẻ.

Nào ngờ, ngày hôm sau, một bà mối mới đã đến tận nhà. Bà làm mai với một câu tuyên bố chắc nịch: "Nếu cưới được Lâm Việt, quả thực Thẩm Hoài Chi là người có phúc ba đời!"

Lâm Việt:!!!

Người này lúc này đến cầu hôn, chẳng lẽ là vì làm việc thiện mỗi ngày?

Thật là người tốt!

--------

【Thị giác của công】

Thẩm Hoài Chi khi còn học ở tư thục đã sinh lòng hảo cảm với Lâm Việt, tiểu ca nhi nhà bên. Nhưng vì tự thấy gia cảnh bần hàn, không xứng với người ta, y đành đem tình ý chôn sâu đáy lòng, không để lộ nửa điểm.

Nào ngờ, hôn sự của Lâm Việt lại gặp biến cố. Thẩm Hoài Chi không chần chừ mời bà mối đến Lâm gia, không phải để mưu cầu hôn nhân, mà chỉ mong có thể giúp vãn hồi thanh danh cho Lâm Việt, tránh để cậu chịu cảnh xấu hổ trong thôn.

Trăm triệu lần không nghĩ tới, Lâm gia lại đồng ý!

Thẩm Hoài Chi:!!

Sau khi thành thân, Lâm Việt dần nhận ra tình ý của Thẩm Hoài Chi. Không biết từ lúc nào, chính cậu cũng đã động lòng.

Về sau, hai người nắm tay bên nhau, cùng nghe tiếng ve kêu đầu hạ, thu hoạch vào cuối thu, thưởng tuyết bay mùa đông, và ngắm cây cỏ đâm chồi vào mùa xuân. Trong vòng xoay bốn mùa, tình nghĩa phu phu ngày càng thắm thiết.

Ba bữa cơm nước, bốn mùa hoa trái, trước cửa sau nhà trồng rau trồng hoa.

Một gian cửa hàng, một ngôi trường tư thục.

Từ mấy gian nhà ngói đơn sơ trong thôn, Lâm Việt và Thẩm Hoài Chi gây dựng nên một tiểu viện rộng rãi nơi phủ thành. Cuộc sống gia đình trải qua vô cùng náo nhiệt và mỹ mãn.

--------

【Lời nhắc nhở】

1. Không bàn tay vàng, không phất nhanh, phố phường ấm áp hằng ngày, ăn ăn uống uống.

2. Hậu kỳ có bảo bảo

3. Chủ làm ruộng hằng ngày, không tuyến triều đình, khoa cử nội dung cực nhỏ.

4. Góc nhìn bai bên đều có.

-------

Một câu tóm tắt: Ôn nhu thư sinh tinh tráng da ngăm, kết đôi cùng phu lang đanh đá kiều khí, tình sâu nghĩa nặng, cùng nhau vượt khó làm giàu.

Lập ý: Cùng nhau đối mặt gian khó, vun đắp hạnh phúc, từ bàn tay trắng xây dựng cuộc sống sung túc.

180 chương

Tác giả: CUOU

Editor: mienkhonghanh

Giới thiệu tác phẩm

Đào Nhiên có một kẻ thù không đội trời chung.

Giang Vũ Hành: Thành tích học tập xuất sắc, ngoại hình điển trai, tính cách ôn hòa, lại còn là chủ tịch hội học sinh, là kiểu con nhà người ta điển hình trong miệng phụ huynh.

Tất cả mọi người đều yêu thích cậu ta, ngoại trừ Đào Nhiên.

Một đêm nọ,  Đào Nhiên như thường lệ cãi nhau với kẻ thù kiêm bạn cùng phòng của mình.

Giây trước bầu không khí còn căng thẳng, Đào Nhiên tức giận đến mức nhảy dựng lên.

Giây sau, đối phương: "Dễ thương quá, giận dỗi cũng dễ thương."

Đào Nhiên: "?"

Giang Vũ Hành vẻ mặt bình thường, nghiêng đầu nhìn cậu: "Sao vậy?"

Đào Nhiên tưởng mình nghe nhầm.

Nhưng sau đó tình huống này xảy ra liên tục, Đào Nhiên cuối cùng cũng nhận ra hiện thực - bản thân có thể đọc được suy nghĩ, lại chỉ hiệu quả với Giang Vũ Hành.

Cậu dần phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người có lẽ không phải như cậu nghĩ là "ghét cay ghét đắng", cậu ghét là ghét thật, nhưng Giang Vũ Hành thì có vẻ không.

Điều tồi tệ hơn là: do lệnh phong tỏa, giờ đây thẳng nam Đào Nhiên buộc phải ở chung phòng với biến thái Giang Vũ Hành trong thời gian dài.

Bề ngoài lạnh lùng, trái tim ấm áp x Lời nói trái ngược với lòng

Giang Vũ Hành x Đào Nhiên

Truyện ngắn/Bối cảnh dịch bệnh/Không não, không logic

Bánh ngọt nhỏ/Ngọt ngào/Thẳng biến cong/Kẻ thù không đội trời chung/Đọc suy nghĩ/Truyện ngắn/HE/Đọc trước khi ngủ/Truyện học đường
21 chương

Lương "tra" kiếp trước tu vi tuyệt đỉnh, lại vì truy cầu tu hành đại đạo nên cô phụ hồng nhan vì nàng khô thủ hai trăm năm, sau bởi vì Thiên Đế lôi phạt hoàn toàn tỉnh ngộ, hạ giới đi tìm, đành phải nhìn người ấy bị gian nhân làm hại, hương tiêu ngọc vỡ tiêu tán.

Nàng chỉ thiên cuồng nộ, giết hơn năm mươi vạn bá tánh thương sinh, chỉ vì người ấy báo thù rửa hận!

Nàng phụ hồng nhan, lại phụ tẫn thiên hạ!

Thiên Đế giận dữ, tại thế giáng Thiên Phạt, nàng dưới Thiên Đế lôi kiếp thân tử đạo tiêu!

Vốn cho rằng hết thảy như vậy kết thúc, xa xôi nhân quả, không thể chết tử tế được!

Không ngờ nàng mở mắt tỉnh lại, lại trở lại hai trăm năm trước, thời điểm lúc mới vào tông môn!

Mộng cũ trước kia, rõ mồn một trước mắt, nàng điên cuồng mà cười, kiếp này tu hành không vì vấn đỉnh, chỉ vì một người!
279 chương