Truyenh - đọc truyện H, truyện sắc miễn phí dịch full

Truyenh là trang web đọc truyện H, truyện sắc miễn phí dịch full tiếng việt, cập nhật mới nhất

Biên tập viên đề cử

Xuyên qua cổ đại nông gia, nhà chỉ có bốn bức tường, cha mẹ chồng chết sớm, trượng phu cũng chết, chỉ có bốn đứa nhỏ gào khóc đòi ăn.

Thân là mẹ kế độc ác thanh danh hỗn độn, khắt khe con cái, Tô Mộc Lam không có thời gian đi chửi trời mà bình tĩnh xăng tay áo, khai hoang làm ruộng, bày quán kinh doanh, nuôi dưỡng đàn con….

Người đàn bà đanh đá làm ruộng, dưỡng nhãi con, đánh cực phẩm, làm giàu trở nên khá giả...
883 chương

Tên Hán Việt: Du Vụ

Tác giả: Thương Nghiên / Diễm Áp Mi

Thể loại: Hiện đại, phá án, trinh thám, 1x1, góc nhìn nhân vật chính, đam mỹ, HE

Dẫn đề: 

Đầu tháng 9, Cục Công an thành phố Phù Tụ đón nhận một đồng nghiệp mới - chàng trai có gương mặt như hoa đào, một túi da đẹp có một không hai, có thể nói là kinh diễm vô cùng, tính cách lại nhã nhặn lịch sự, nhanh chóng giành được tình cảm của toàn bộ trên dưới Cục Công an thành phố. 

Chỉ trừ duy nhất một người - đội trưởng đội điều tra, Lâm Tái Xuyên.

Lâm Tái Xuyên từng rất nhiều lần nhìn thấy vẻ lạnh nhạt cùng ác ý vô tình toát ra từ Tín Túc, biết rõ rằng dưới túi da đẹp đẽ kia là gương mặt tối tăm mà lạnh như băng. 

Mấy vụ án hình sự phức tạp đan xen như tấm lưới lớn ẩn nấp dưới biển sâu, nhờ hoạt động điều tra của cảnh sát mà được kéo dần lên. Sự thật được chôn giấu nhiều năm cuối cùng cũng trồi lên khỏi mặt nước khiến lòng người chấn động. Manh mối về thân phận thật sự của Tín Túc được bày ra trước mặt mọi người...

Tín Túc mở ra một quyển truyện cổ tích, mỉm cười nói: "Tái Xuyên, anh nhìn đi, kết thúc của truyện cổ tích luôn là quái vật  rơi vào vực sâu muôn đời không thể quay trở lại. Không có ngoại lệ". 

Lâm Tái Xuyên đưa tay đóng lại sách, khẽ trả lời, "Không sao cả. Anh sẽ giúp em trở thành trường hợp ngoại lệ". 

Bề ngoài là tội phạm tính cách vui vẻ/thực chất là người đẹp bệnh tâm lý nặng - công x đẹp trai, kiên định, bình tĩnh, chỉ số thông minh cao, siêu mạnh - thụ. 

Ngoài nóng trong lạnh x Ngoài lạnh trong nóng, công kém thụ 10 tuổi, phá án, truyện phá án là chính. 

Cả hai đều siêu đẹp. Dù người nào đó có vẻ rất có tố chất của nhân vật phản diện điên phê nhưng nhất định không phải người xấu. HE. 

Công là Tín Túc x Thụ là Lâm Tái Xuyên. 

Không cần tranh luận về thuộc tính và vị trí công thụ.
159 chương

Khương Tuệ Tuệ bỗng dưng xuyên sách, trở thành người bị đoạt đối tượng mà nghĩ quẩn trong lòng rồi nhảy sông tự vẫn, mỹ nhân yểu điệu bị người nhà ghét bỏ vì lớn lên quá xinh đẹp, bọn họ nói cô trông quá quyến rũ, không có dáng vẻ của con gái nhà lành, nhìn y hệt như hồ ly tinh.
Khương Tuệ Tuệ: “…” Tôi mà là hồ ly tinh á? Tôi thấy các người mới là đầu váng mắt hoa không nhìn rõ thì có!
Hệ thống: Đinh! Hệ thống chiến đấu miệng quạ đen đã được mở ra, chúc mừng ký chủ tu luyện miệng quạ đen thành công, đạt được khen thưởng là kem trắng da x1!…
Cầm trên tay hệ thống cực phẩm, Khương Tuệ Tuệ cho rằng pháo hôi cũng có mùa xuân, cuộc sống ở những năm 70 cũng rất hạnh phúc.
Cô chẳng những nấu ăn ngon còn biết bói toán, không những vậy còn tính rất chuẩn.
Ai ngờ lúc sau hệ thống lại nói cho cô biết nếu muốn tiếp tục sử dụng hệ thống thì phải tiếp xúc với một người đàn ông.
Khương Tuệ Tuệ: Tìm ai làm đối tượng mới tốt giờ?
Tống đại lão đem cô đè vào góc tường, nhẹ giọng nghiến răng nghiến lợi nói ở bên tai cô: Em còn muốn tìm ai nữa hả?
Thân thể yếu ớt của Khương Tuệ Tuệ ngã vào trong vòng tay của anh, sau đó khóc rống lên: “Nhẹ một chút, em đau rồi đây này!”
Không phải trong sách viết là nam chính Tống Thời Thanh chỉ một lòng lo cho sự nghiệp sao, cơ bản là không đặt cô gái nào vào trong mắt? Nhưng người đàn ông trước mắt này không chỉ quấn lấy cô mà còn muốn ăn cô…vào bụng!
Nguyên văn trong cốt truyện là nam chính đi theo hướng không có CP, còn nữ phụ thì đảm nhận vai pháo hôi, cuối cùng từ truyện tuyến sự nghiệp lại thành truyện ngọt sủng.
Nam chính không có ánh trăng sáng trong lòng và cũng không có bạn gái cũ, chỉ yêu một mình nữ chính.
Một câu tóm tắt: Mỗi lần nữ chính phát huy được sở trường miệng quạ đen thì sẽ nhận được khen thưởng của hệ thống.

560 chương

Tống Ấu Quân xuyên vào một cuốn tiểu thuyết trở thành công chúa Lung Quốc nổi tiếng với vô số chuyện xấu, là người dẫn đầu trong việc khinh nhục nam chính – nhân vật có chút phản diện trong truyện.

Nghĩ đến việc Khương Nghi Xuyên sau này sẽ dẫn thiên quân vạn mã san bằng Lung Quốc, Tống Ấu Quân từng hung hăng vung tay, quát vào mặt Khương Nghi Xuyên: “Đồ ngu xuẩn!”

Để thay đổi kết cục bi thảm của mình, Tống Ấu Quân dốc hết sức lực tìm cách lấy lòng Khương Nghi Xuyên.

Thấy trời lạnh, nàng mang than tặng cho hắn, không ngờ giữa đêm nhà Khương Nghi Xuyên bốc cháy, mọi thứ bị thiêu rụi sạch sẽ.

Thấy trời nóng, nàng mang vài rổ trái cây ướp lạnh đến, kết quả ngày hôm sau Khương Nghi Xuyên bị bệnh nặng, vừa nôn vừa tiêu chảy, suýt mất mạng.

Cung nhân nhìn cảnh đó liền tán thưởng Tống Ấu Quân: “Công chúa quả là cao tay! Dạy dỗ tên tiểu tử đó thật sảng khoái!”

Khương Nghi Xuyên: “Ta suýt chút nữa mắc mưu.”

Tống Ấu Quân: “Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!”

——————————

Khương Nghi Xuyên ở nơi đất khách quê người luôn che giấu bản thân, cẩn trọng mọi lúc, nhìn đời bằng ánh mắt lạnh lùng.

Nhưng bỗng một ngày, hắn phát hiện vị trưởng công chúa kiêu ngạo và ngang ngược ngày trước lại thường xuyên lén lút quan sát hắn, thậm chí còn hay gửi quà tặng.

Khương Nghi Xuyên: “Bất thường, cực kỳ bất thường.”

109 chương

Võ Lâm chí tôn, người chơi Chử Trà

Bẫy cả thiên hạ, người oán người than

Phu nhân bất xuất, ai dám tranh phong.

Tóm tắt ngắn gọn: Ba gã bạn xấu quậy tung thế giới game võ hiệp.

Trích đoạn:

Pháo Thiên Minh cười khì khì trả lời: "Ngươi ở đâu? Ta qua đó."

Tinh Ảnh ra vẻ bí ẩn nói: "Ta ở kỹ viện Hồ Châu, ngươi mau tới đây."

Pháo Thiên Minh sững sờ một lúc rồi nói: "Chẳng trách Võ Đang lại vô dụng thế, hóa ra đại sư huynh của chúng ta là loại người này."

"Bớt nói nhảm! Lục Tiểu Phụng ở đây, ngươi mau tới đây. Tọa độ là 120, 70, nhớ cẩn thận nhé."

"Cẩn thận?"

"Nói nhảm. Trong ngoài kỹ viện có ba bang phái, trên 300 cao thủ đấy."

"Hả? Ngươi ở đâu?"

Sau một hồi im lặng, Tinh Ảnh mới trả lời: "Chuồng chó."

614 chương

Tác giả: 明河

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, Trả Thù

Team dịch: Cá Mặn Rất Mặn

Giới thiệu

Dưỡng muội hiến kế để ta hòa thân Yến quốc.

Bệ hạ vì bảo vệ ta, xoay người liền đem ả ném cho Yến hoàng.

Mà ta, mười dặm kiệu hoa đỏ rực gả vào cung môn, vinh sủng một đời.

Trùng sinh một kiếp, ta lại trái ngược hoàn toàn, trước mặt văn võ bá quan thỉnh chỉ hòa thân.

Bệ hạ, đời này, ta không cần người nữa.

22 chương

Trích đoạn 1: 

An Văn không chút sợ hãi, giơ giày cao gót chỉ thẳng vào họ: “Cố Đình! Tôi nói cho ông biết! Hôm nay tôi đập xe ông! Nếu lần sau ông còn dám bắt nạt Cố Tranh của tôi, tôi đập luôn nhà ông! Không tin, cứ thử xem!”

Trích đoạn 2:

Ngón trỏ lướt qua cằm anh, mang theo sự mơn trớn nhẹ nhàng. Ánh mắt An Văn vừa khinh thường vừa dịu dàng:
“Cố Tranh, anh không phải tổng tài bá đạo! Anh có biết tổng tài bá đạo là thế nào không?”

Anh hít một hơi sâu, mỉm cười thích thú, phối hợp hỏi:
“Thế nào?”

Cô cười khúc khích, đôi mắt lấp lánh như ánh nước:
“Người ta là tổng tài bá đạo… Trời lạnh rồi, phá sản thôi…”

Câu nói chẳng đầu chẳng đuôi, thậm chí không có chủ ngữ khiến Cố Tranh hoàn toàn không hiểu.

Nhưng anh không bận tâm, ngón tay nhẹ nhàng vén lọn tóc trên má cô, khẽ đáp: “Ừ.”

An Văn bĩu môi, chậm rãi giơ ngón tay, khó khăn lắm mới làm được một ký hiệu số “8” trước mặt anh, nhưng lại nói:
“Phải có 16 múi bụng!”

Đây còn là người sao?

Cố Tranh bật cười, bất lực đáp: “Ừ.”

Cô chu môi, ánh mắt như có chút trách móc: “Còn phải một đêm 7 lần, cái gì cũng biết làm.”

Cố Tranh: “…”

Người say rượu vẫn chưa chịu dừng, ngón tay chọc vào ngực anh, giọng còn to hơn trước:
“Còn anh? Anh chỉ một lần! Thời gian ngắn đến mức nào anh không tự biết sao? Em còn chẳng thèm để ý!”

Anh lập tức dùng tay bịt miệng cô lại.

Qua kẽ tay vẫn lọt ra vài từ: “Đàn ông già! Chán chết!”

Một lúc sau, người trong lòng lại ngủ thiếp đi.

Cố Tranh hạ cửa sổ xe, nghiến chặt quai hàm, kéo lỏng cà vạt.

Giới thiệu: 

Cố Tranh, một người chính trực, phong nhã, tựa như một vị quân tử trong lịch sử, sẵn sàng tự vẫn để chứng minh sự trong sạch của mình, khiến người khác không dám vượt qua giới hạn.

Nhưng cô An từ nhỏ đã không phải là người tuân theo quy tắc.
Cô muốn phá vỡ giới hạn đó.

Lần đầu tiên An Văn say rượu, cô chặn Cố Tranh ở cửa phòng tắm, kéo áo choàng tắm của anh:
“Cố Tranh! Em muốn xem thử!”

Lần thứ hai An Văn say rượu, đầu ngón tay trắng nõn của cô chạm vào ngực anh:
“Anh chỉ có một lần!
Thời gian ngắn ngủi thế, anh không nhận ra sao?
Em còn chẳng để bụng!
Đồ ông già!
Chẳng thú vị gì cả!”

Lần thứ ba An Văn say rượu…

Sau đó, An Văn bị “trừng trị”.

157 chương