[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 75

Biết là họ đã rất mệt sau hai ngày đi trên đường cho nên vào sáng hôm sau Nguyễn Thúy Chi cũng không kêu họ dậy mà để cho bản thân họ thức dậy một cách tự nhiên. Và khi Nguyễn Khê và Lăng Hào thức dậy thì trời đã gần trưa rồi.

Đã ngủ một giấc say sưa rồi nhưng sắc mặt vẫn có chút khó coi. Suy cho cùng đây không phải là nhà của mình, đến nhà người thân ngủ thế thì thật sự không phù hợp.

Nguyễn Thúy Chi nhìn Nguyễn Khê khách sáo, chỉ cười rồi nói: “Có gì đâu, mệt thì ngủ thêm một chút, không sao đâu.”

Nhưng ngủ như vậy là quá nhiều, đã ngủ hơn nữa ngày rồi.

Tuy Nguyễn Khê ngại ngùng nhưng cũng không đến mức quá khách sáo với Nguyễn Thúy Chi, suy cho cùng cũng là cô ruột của mình.

Bởi vì thời gian cũng sắp đến trưa, cô cũng không cùng Lăng Hào ra ngoài mà ở nhà phụ giúp Nguyễn Thúy Chi một số việc lặt vặt.

Nguyễn Thúy Chi nấu cơm trưa, Nguyễn Khê và Lăng Hào ngồi không ở bên cạnh, khi có việc gì sẽ đứng dậy giúp đỡ.

DTV

Cũng nhân cơ hội này, Nguyễn Khê và Nguyễn Thúy Chi đã nói chuyện với nhau.

Nguyễn Thúy Chi cũng nhớ về nhà, trước tiên hỏi Nguyễn Khê: “Tiểu Khê, sức khỏe ông bà con gần đây như thế nào?”

Nguyễn Khê cười nói: “Đều rất tốt ạ, có thể ăn uống được, còn có có thể xắn tay áo lên đánh nhau nữa.”

Chỉ là không đi đường núi được, người già chân tay cũng không có có sức chịu đựng.

Nghe thấy chuyện đánh nhau, Nguyễn Thúy Chi lộ ra ánh mắt hiếu kỳ và hỏi: “Đánh nhau? Ai đánh ai?”

Chuyện này cũng cần có một chút thời gian, bây giờ Nguyễn Khê nói ra cũng nhẹ nhàng: “Cô không biết, chú hai và thím hai đã chia nhà rồi. Trước đây thím hai còn vu khống con trộm đồ, bị bà đánh cho một trận.”

Nguyễn Thúy Chi và Tôn Tiểu Tuệ đã sống chung với nhau một thời gian rồi, biết rằng chị dâu thứ hai bên ngoài nhìn thật thà nhưng trong lòng thì rất ranh ma. Trên đời này không có gì mà cô ta không muốn lợi dụng, cũng không mất mát gì nên cô ta sẵn sàng gánh chịu.

May mắn thay Lưu Hạnh Hoa vẫn có thể cản cô ta lại, ngược lại cũng không sợ có một ngày sẽ hãm hại mình.

Nguyễn Thúy Chi không nói gì đến Tôn Tiểu Tuệ, chỉ hỏi Nguyễn Trường Quý tại sao muốn ở riêng. Suy nghĩ một lúc bản thân cô cuối cùng cũng tìm ra được manh mối, tiếp tục hỏi: “Có phải là vì chú năm của con muốn cưới vợ, ông ta không muốn chịu trách nhiệm?”

Nguyễn Khê gật đầu: “Cô đoán đúng rồi.”

Nguyễn Thúy Chi nhẹ nhàng hít một hơi, cũng không nói Nguyễn Trường Quý không tốt, chỉ tiếp tục hỏi: “Vậy chú năm con có đối tượng chưa? Đã quyết định được ngày tốt chưa? Khi nào thì kết hôn?”

Nếu Nguyễn Trường Sinh kết hôn, cho dù có nói cô ra sao thì cô cũng sẽ quay về nhà.

Kết quả là Nguyễn Khê lắc đầu nói với cô: “Vẫn chưa nói xong.”

Nguyễn Thúy Chi: “Ở tuổi này của chú ấy có thể đề cập đến những chuyện liên quan đến đính hôn, gần như có thể kết hôn rồi.”

Nguyễn Khê gật đầu: “Bà đã tìm bà mối đến xem mắt rồi nên sẽ nhanh thôi.”

Lăng Hào là người ngoài, không biết chuyện của nhà họ Nguyễn nên không xen vào chủ đề này, vì vậy chỉ ngồi ở bên cạnh cũng không phát ra tiếng động. Nhưng Nguyễn Khê vẫn đặc biệt chăm sóc cho cậu, để ý đến cậu một chút để cậu không cảm thấy ngại ngùng vì bị cho ra rìa.

Sau đó cô nhìn Lăng Hào vài lần thì đều phát hiện ra Lăng Hào đang nhìn chằm chằm vào Nguyễn Thúy Chi.

Lúc đầu cô cũng không cảm thấy gì nhưng sau đó cô cảm thấy Lăng Hào có chút bất thường. Vì vậy cô tò mò nhìn vào ánh mắt của anh ấy, sau đó nhìn theo hướng mắt anh ấy đang hướng về phía Nguyễn Thúy Chi thì nhìn thấy vết thương trên cánh tay của Nguyễn Thúy Chi.

Nguyễn Thúy Chi đang làm việc, mỗi lần duỗi tay ra thì trên cổ tay sẽ lộ ra những vết bầm tím.

Khi Nguyễn Khê và Lăng Hào cùng nhau nhìn chằm chằm vào cánh tay của cô, Nguyễn Thúy Chi cũng ý thức được vì vậy vội vàng thu cánh tay lại một chút, vẻ mặt hiện lên sự ngại ngùng rồi kéo ống tay xuống.

Cô ấy coi như không có gì, tiếp tục nói: “Nhất định rồi, kêu chú năm con đến đưa thiệp, đến lúc đó cô sẽ về sớm.”

Thật ra cô rất muốn hỏi về vết thương trên cánh tay của Nguyễn Thúy Chi, xem đã chuyện gì đã xảy ra nhưng nhìn thấy cô ấy đang cố gắng hết sức để che đậy, rõ ràng là không muốn cô nhìn thấy dáng vẻ này nên cô cũng kìm lòng không hỏi.

Khi ăn cơm vào buổi trưa, Nguyễn Khê và Lăng Hào tụ lại ở góc bàn không nói gì, những người khác trên bàn cũng không nói gì. Lúc này Nguyễn Khê mới cảm thấy không khí trong nhà của Nguyễn Thúy Chi rất tệ, đặc biệt là vẻ mặt của dượng cô lúc nào cũng tối sầm.

Vốn dĩ cô còn cho rằng đêm qua ông ấy xem phim về mệt nên mới không nhiệt tình. Bây giờ xem ra có mệt hay không cũng không liên quan gì. Dượng của cô đang cố tình để lộ vẻ mặt này, thậm chí còn không khách sáo như tối hôm qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận