[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 461

Nguyễn Khê chỉ cùng anh ấy thảo luận và đưa ra quyết định cho một số vấn đề, lúc rảnh rỗi sẽ đến công trường xem xét tiến độ của công trình một chút, có thể xem như có tính toán trong lòng.

Do khu đất này là khu đất đầu tiên được đấu giá tại điện phương, thế nên cũng có rất nhiều công ty khác nhìn chằm chằm vào. Đương nhiên tất cả mọi người đều muốn xem xem, kết quả của mảnh đất mà công ty bất động sản Khê Dương đã bỏ ra một số tiền lớn như thế để mua về.

Cạnh tranh cùng ngành khó tránh khỏi ác ý, có nhiều người còn ước gì mảnh đất đó nát trong tay họ.

Nguyễn Khê và Tạ Đông Dương đương nhiên biết rõ có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, thế nên không dám có chút chểnh mảng nào trong việc khai phá và xây dựng. Từ việc thiết kế đến lúc thi công, đều phải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra nghiêm ngặt, cố gắng hết sức xây nhà thật đẹp.

Hôm nay, Nguyễn Khê lại đến công trường kiểm tra một vòng. Ở công trường, trò chuyện đơn giản vài câu về chuyện công trình với Tạ Đông Dương. Kiểm tra xong trở về lại công ty, ngồi trong phòng làm việc, suy nghĩ tự nhiên được thu hồi lại, đặt trên những việc làm mình hứng thú nhất.

Trình Nặc Nặc bưng cho cô một ly cà phê, sau khi đặt xuống, nói với cô: “Tổng giám đốc Nguyễn, lúc nãy chị không ở đây, tiểu thư Tô ở đoàn văn nghệ đã gọi điện đến, nói là có chuyện quan trọng muốn gặp chị.”

Nguyễn Khê gật đầu, uống cà phê xong lập tức gọi lại cho Tô Dã.

Gọi thông cho Tô Dã, cô cười nói: “Chào tiểu thư Tô, thật ngại quá, lúc nãy tôi có việc phải đi ra ngoài một lát, nghe Nặc Nặc nói cô có chuyện quan trọng muốn tìm tôi.”

Đầu dây bên kia, Tô Dã nói: “Tổng giám đốc Nguyễn, là thế này, không phải năm ngoái tôi từng mặc lễ phục bên cô dự tiệc tối hay sao, mọi người đều khen đẹp. Năm nay, tổ chương trình bên tiệc tối muốn mời cô đến làm lễ phục, cô có thời gian rảnh để nhận không?”

Chuyện này đương nhiên là có rồi, Nguyễn Khê vội cười nói: “Đương nhiên là có thời gian rồi, hay là chúng ta hẹn chỗ nào đó để gặp nhau, rồi lúc đó bàn tiếp?”

Tô Dã nói: “Không cần hẹn ra chỗ khác nói chuyện đâu, để tôi trực tiếp dẫn người đến đi. Đúng lúc có thể để cho người phụ trách xem thử lễ phục bên cô. Tận mắt xem sẽ cảm thấy yên tâm hơn. Cô thấy có được không?”

Nguyễn Khê: “Được, vậy ngày mai gặp.”

Vì để tiếp đón những người bên tổ chương trình Xuân Vãn, Nguyễn Khê và Trình Nặc Nặc cùng nhau bày biện lại toàn bộ phòng làm việc một lần. Hôm sau, ba giờ chiều, Tô Dã và người phụ trách của tổ chương trình đến đúng hẹn.

Trong văn phòng, Nguyễn Khê tiếp đãi mấy cô ấy bằng trà và bánh ngọt, sau đó dẫn các cô đến phòng làm việc để xem lễ phục. Đương nhiên cũng để xem hoàn cảnh làm việc của cô, còn có rất nhiều bản thiết kế chưa được may.

Nhân viên của tổ chương trình xem xong rất hài lòng, hơn nữa còn đứng bên cạnh dì Tần một lúc lâu xem cô ấy thêu thủ công.

DTV

Xem xong, người phụ trách còn cười nói: “Quả nhiên không đến sai chỗ.”

Xem lễ phục xong, quay lại ngồi trong phòng làm việc, người phụ trách dường như đã có quyết định, cũng không vòng vo, thẳng thắn nói với Nguyễn Khê: “Năm nay, chúng tôi dự định mời cô làm lễ phục cho người dẫn chương trình và các ca sĩ dân ca của chúng tôi, bên cô có thời gian rảnh không?”

Mở công ty thời trang sao có thể không có thời gian làm quần áo được, Nguyễn Khê vội gật đầu nói: “Bên tôi có thời gian rảnh. Hiện tại, tôi chủ yếu dành toàn bộ thời gian và sự chú ý đặt vào việc thiết kế trang phục này, bản thân tôi khá thích mấy món đồ thêu thùa và thủ công mỹ nghệ.”

Ở thời đại này, còn có phương thức tuyên truyền nào tốt hơn được lên Xuân Vãn nữa chứ?

Đây chính là sân khấu lớn nhất mà người dân cả nước đều xem.

Người phụ trách mỉm cười nói: “Thế này đi, bên phía chúng tôi sẽ sắp xếp một chút, đến lúc đó sẽ bảo bọn họ tự mình đến đây bàn bạc chuyện lễ phục với cô được không? Do tất cả mọi người đều muốn mời cô làm trang phục, thế nên tổ chương trình của chúng tôi đã ra mặt thay.”

Nguyễn Khê mặt mày đều cong cả lên: “Được, cô cứ bảo mấy cô ấy khi nào rảnh thì đến tìm tôi là được.”

Người bình thường sẽ không chọn việc đặt thiết kế riêng như thế này, toàn bộ đều là khách hàng cũ dẫn khách hàng mới đến, hay là được người quen giới thiệu mà đến. Thế nên không có gì phải lo lắng, chỉ cần bàn xong những chuyện cơ bản là được rồi.

Dựa vào trình tự mà nói, không có mấy khác biệt so với việc tìm thợ may quần áo trước đây, đều là chọn kiểu dáng và chất liệu theo yêu cầu, sau đó cứ sửa chữa và đánh bóng nhiều lần đến khi có thể làm ra cho khách hàng bộ quần áo mà họ cảm thấy hài lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận