[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 488

Cho dù tuổi đã cao, nhưng chị em tụ tập vẫn không thể vắng mặt được, Nguyễn Khiết lập tức đáp ứng: “Có có có, mai em có rảnh.”

Nguyễn Khê thấy vậy thì bật cười: “Được, vậy ngày mai em đến nhà chị đi.”

Sau khi cúp điện thoại rồi để trên cái tủ ở đầu giường, Nguyễn Khê quay đầu nhìn về phía Lăng Hào: “Vậy ngày mai anh định làm gì?”

Lăng Hào suy nghĩ: “Nếu không thì anh đến công ty tăng ca?”

Nguyễn Khê bật cười: “Tùy anh.”

Ngày hôm sau Lăng Hào vốn không muốn tăng ca, nhưng buổi sáng nhận được một cuộc điện thoại, cuối cùng vẫn phải đến công ty. Chu Tuyết Vân và Lăng Trí Viễn ăn xong cơm trưa thì sang nhà Nguyễn Thúy Chi, Ca Cao và Nhạc Nhạc cũng ra ngoài chơi, cho nên trong nhà chỉ còn Nguyễn Khê.

Đúng lúc có thể được yên tĩnh tụ tập với nhóm Nguyễn Khiết ăn bánh uống trà chiều, khi Ôn Hiểu và Nguyễn Khiết đến, bảo mẫu trong nhà Nguyễn Khê đã làm xong, hôm nay dì ấy làm rất nhiều đồ ngọt để chiêu đãi Ôn Hiểu và Nguyễn Khiết.

Thời gian từ từ trôi qua, lúc Nguyễn Khiết và Ôn Hiểu đến, thì món bánh ngọt vừa mới ra lò.

Ba chị em ngồi xuống ăn bánh uống trà nói chuyện với nhau.

Ôn Hiểu vừa ăn bánh ngọt vừa khen: “Kỹ năng của bảo mẫu nhà cô đúng là không tồi, ngon hơn cả bánh ngọt tôi mua trong cửa hàng.”

Nguyễn Khê uống nói: “Nếu cô thích thì có thể thường xuyên tới đây.”

Ôn Hiểu lắc đầu: “Lớn tuổi rồi, không dám ăn nhiều đồ ngọt.”

Vì họ cũng trạc tuổi nhau cho nên Nguyễn Khiết cũng không dám ăn nhiều, chỉ ăn một ít cho đỡ thèm là được. Cô ấy bỏ bánh xuống, uống trà nhìn Nguyễn Khê hỏi: “Chị ơi, chị được mời tham gia tuần lễ thời trang Paris hả?”

Nguyễn Khê thấy hơi bất ngờ: “Sao em lại biết?”

Nguyễn Khiết đặt cái ly lên bàn, rồi nói thẳng với cô: “Chị tự nói ra trong chương trình mà.”

Cô ấy không nhắc đến thì cô cũng không nhớ ra, vừa nói xong thì Nguyễn Khê và Ôn Hiểu đã nghĩ đến.

Là bởi vì Ôn Hiểu không xem chương trình nen khi nghe thấy như thế thì cô ấy vỗ đùi nói: “Hôm qua là ngày phát sóng chương trình sao, ôi trời, hôm qua tôi hồ đồ quá, vậy mà lại quên mất, tôi quên không xem rồi.”

Mà Nguyễn Khê lại cảm thấy ngạc nhiên: “Họ thật sự phát sóng đoạn đó sao?”

Cô còn tưởng đoạn đó sẽ bị cắt đi, tuy biểu hiện của cô và người dẫn chương trình cũng không quá khó coi, nhưng rốt cuộc vẫn đối đầu rất gay gắt, sau khi bị người dẫn chương trình nói như thế thì cô cũng cảm thấy rất khó coi, có khi cô còn không khống chế được biểu cảm trên mặt.

Nguyễn Khiết gật đầu: “Đúng vậy, cái tên dẫn chương trình kia bị nghẹn rồi.”

Ôn Hiểu không hiểu tình hình, cô ấy ngồi bên cạnh uống trà: “Người dẫn chương trình làm sao vậy?”

Nguyễn Khiết nói: “Là loại sính ngoại, anh ta nói mọi thứ ở đất nước chúng ta đều quê mùa, không lên được mặt bàn. Sau đó thì nói mấy câu kì lạ như là chúc các thiết kế của chị tớ sớm ngày vươn ra thế giới, sau đó chị ấy trực tiếp nói đã nhận được thư mời của tuần lễ thời trang Paris.”

Nói xong thì chính cô ấy cũng bật cười: “Chao ôi, nhìn biểu cảm trên mặt cái tên dẫn chương trình kia cứng đờ mà tớ hả giận c.h.ế.t mất!”

Ôn Hiểu lại vỗ đùi: “Sao tôi lại quên không xem cơ chứ!”

Nguyễn Khiết nhìn cô ấy cười nói: “Đừng lo, xíu nữa chương trình sẽ được phát lại, đợi lát nữa chúng ta cùng xem chung.”

Nói xong cô lại hỏi Ôn Hiểu: “Tối qua ai làm cô tức giận thế?”

Không nói thì không sao, cô vừa hỏi xong Ôn Hiểu đang rất tức giận, giọng điệu nói chuyện cũng không tốt: “Tôi có đứa con ngoan mà.”

Nguyễn Khê hỏi: “Sao Tạ Yếm lại làm cho cậu tức giận rồi?”

Ôn Hiểu hừ một tiếng: “Thằng bé không làm gì tôi nhưng mà lại khiến tớ tức muốn c.h.ế.t đây này. nó mới bao nhiêu tuổi chứ, mới có mười lăm tuổi thôi, vẫn còn đang đi học mà dám nói chuyện yêu đương với người ta, cậu nói xem tôi có nên tức giận hay không?”

Nguyễn Khiết tò mò hỏi: “Sao cô lại biết?”

Ôn Hiểu hắng giọng, cô im lặng một lúc rồi nói: “Tôi xem trộm điện thoại của thằng bé, thì thấy nó nói chuyện với một cô bé trên QQ, hỏi han người ta ân cần lắm, còn gọi người ta là vợ, không phải yêu đương thì là cái gì? Tôi nuôi nó lớn như vậy mà nó còn chưa hỏi han ân cần với tôi như thế đâu. Các cậu nói xem, trẻ con bây giờ lá gan cũng lớn quá. Lúc chúng ta bằng tuổi chúng nó cũng có dám như vậy đâu!”

Nguyễn Khiết suy nghĩ: “Còn nhỏ như vậy đã nói chuyện yêu đương thì đúng là không được.”

Nguyễn Khê nói tiếp: “Tôi thấy cpp xem trộm điện thoại thằng bé cũng không đúng.”

Ôn Hiểu nói: “Không phải tôi đã nhịn xuống rồi sao, tôi còn nhịn không tìm nó, mắng cho nó một trận nữa.”

DTV

Nguyễn Khê: “Đừng gấp, cứ từ từ dạy bảo thằng bé, tuổi này là tuổi có mối tình đầu, cũng khó tránh khỏi.”

Nguyễn Khiết không biết nghĩ đến cái gì, cô ấy bật cười nói theo: “Giống như chị và anh rể lúc trước sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận