[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 430

Nói đến đây anh ta nói bằng khẩu hình miệng: “Rác…rưởi…”

Đôi mắt Nguyễn Trường Sinh tối sầm, căng mặt giằng co với Tôn Vĩ.

Anh ấy không thể nào không nghe ra được Tôn Vĩ cuối cùng cũng bắt được cơ hội khiến anh ấy tức giận, cho nên xỉ vả Tường Vi Các.

Thấy Nguyễn Trường Sinh sầm mặt không nói, hiển nhiên là bị chọc tức, Tôn Vĩ càng thêm đắc ý, cười nói: “Dù thế nào ngày mai tôi cũng phải đến xem xem, cô Thịnh này đè ép Tường Vi Cát của các anh như thế nào.”

Anh ta nói xong thì thưởng thức nét mặt Nguyễn Trường Sinh một hồi, trong lòng hả hê, sau đó mỉm cười xoay người rời đi.

Nguyễn Trường Sinh bình tĩnh nhìn bóng lưng anh ta đi dọc theo con phố phía xa xa, khóe miệng nhếch lên giễu cợt, xoay người đi về hướng khác của con phố.

Nguyễn Trường Sinh đến đầu đường leo lên một chiếc xe con màu đen đang đỗ ở bên vỉa hè, anh ấy bảo với tài xế đang ngồi ở ghế lái: “Trở về công ty.”

Chiếc xe con màu đen này là sau khi tòa nhà văn phòng được đưa vào sử dụng Nguyễn Khê đã mua cho công ty, thuộc về xe dùng chung của công ty, tài xế cũng là người được công ty tuyển đến. Hiện tại thì Nguyễn Trường Sinh và Tiền Xuyến không có bằng lái, họ vẫn đang trong quá trình học tập.

Chiếc xe con chạy đến trước cổng tòa nhà văn phòng thì dừng lại, Nguyễn Trường Sinh xuống xe từ ghế sau rồi đi thẳng vào công ty.

Việc bố trí của tòa nhà nhỏ có hai tầng này cũng đơn giản, tầng trệt bao gồm bộ phận tiêu thụ, bộ phận hành chính và phòng tài vụ, mỗi một bộ phận đã tuyển được vài nhân viên. Trước mắt thì Nguyễn Trường Sinh chủ yếu phụ trách bộ phận thị trường tiêu thụ, còn Tiền Xuyến thì phụ trách chính phòng tài vụ, cùng lúc quan tâm đến bộ phận tiêu thụ.

DTV

Tầng một gồm bộ phận thiết kế và bộ phận in ấn, tất cả những nhà thiết kế được tuyển vào đều làm việc ở tầng một.

Toàn bộ tầng hai là nơi làm việc của một mình Nguyễn Khê, ngoài văn phòng dùng để tiếp đón khách hàng và xử lý sự vụ ra thì còn có một văn phòng của riêng cô, bên trong vẫn có một chiếc bàn làm việc lớn, có bàn vẽ, máy may và đủ loại vật dụng cần dùng, còn chất chồng một đống vải vóc, ma-nơ-canh, còn có một giá đồ treo thành hàng những sản phẩm đã hoàn thành hoặc mới hoàn thành được một nửa.

Sau khi Nguyễn Trường Sinh vào công ty thì đi thẳng lên tầng hai, vừa đúng lúc Tiền Xuyến cũng ở trong phòng làm việc của Nguyễn Khê. Đợi đến lúc anh ấy bước vào phòng làm việc và ngồi xuống sô pha, Tiền Xuyến liền đứng dậy rót cho anh ấy cốc nước, hỏi anh ấy rằng: “Hôm nay thế nào rồi?”

Nguyễn Trường Sinh uống nước xong đặt cốc xuống rồi nói: “Đông người lắm, chắc là không có vấn đề gì đâu.”

Trong thời gian bảy ngày gần đây, họ không những thực hiện bảy tràng cảnh để đếm ngược, mà còn phát đi rất nhiều tờ rơi. Tờ rơi được thiết kế rất tinh tế đẹp đẽ, mỗi một cảnh trưng bày trong quầy triển lãm đều được in ra hết, khiến người ta có ấn tượng rất sâu sắc.

Dĩ nhiên là ngày khai trương cần phải có hoạt động, những thứ như miễn phí, giảm giá, mã giảm giá đều không có gì mới lạ cả, thế là Nguyễn Khê bèn nghĩ ra hoạt động rút thăm trúng thưởng khác - vào ngày khai trương, tất cả các khách hàng chỉ cần vào tiệm tiêu một đồng thì sẽ có cơ hội nhận được một bộ phục trang đã từng được trưng bày trong quầy triển lãm, có quyền chọn một bộ tùy thích theo ý mình.

Bởi vì hoạt động này mà sau khi tờ rơi mới phát đi vài ngày đã tạo ra được sức nóng. Có rất nhiều người đều đang cầm tờ rơi bàn tán với nhau, nếu như có vận may rút thăm trúng được giải thưởng này, các cô nên chọn bộ quần áo nào thì được.

Bởi vì độ hot và thương hiệu đã có sẵn từ lâu nên Nguyễn Trường Sinh hoàn toàn không hề lo lắng gì về hoạt động khai trương ngày mai.

Anh ấy lại uống một ngụm nước rồi nói: “Lại chạm mặt tên Tôn Vĩ ngốc nghếch kia rồi, anh ta có vẻ như là đã muốn đấu một sống một còn với chú, chỉ mong cho chú ngày nào đó xui xẻo bị c.h.ế.t đói. Anh ta trông chờ vào buổi khai trường ngày mai hơn ai hết đấy, nói là muốn nhìn xem Tường Vi Các bị Thịnh Phóng chèn ép thế nào.”

Tiền Xuyến nghe xong thì ngây người ra, chốc lát sau liền bật cười: “Thật hay giả thế?”

Nguyễn Trường Sinh đáp: “Thật chứ sao không, suýt chút là anh không nhịn được đập anh ta rồi đấy.”

Tiền Xuyến không nhịn được bật cười, cùng không cần phải động tay đánh đập anh ta làm gì, ngày mai anh ta sẽ tự vả vào mặt mình thôi.

Bởi vì ngày khai trương rất đông khách, cho nên thời gian khai trương của Thịnh Phóng được định vào ngày chủ nhật.

Trời mới tờ mờ sáng thì Nguyễn Khê đã bị đánh thức bởi tiếng đồng hồ báo thức ở bên giường, cô nằm trong lòng Lăng Hào vùi đầu mấy cái. Lăng Hào vươn tay ấn tắt đồng hồ báo thức, hai người lại chợp mắt thêm một lúc, sau đó mới lôi kéo nhau bò dậy từ trên giường rồi cùng nhau đi rửa mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận