[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 433

Tất nhiên là Nguyễn Trường Sinh cũng bị những tiếng nói này thu hút sự chú ý, anh ấy nhìn theo hướng mà tất cả mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt, sau đó liền nhìn thấy Tạ Đông Dương dắt theo cô ca sĩ nổi tiếng trông rất ngầu tên Ôn Hiểu kia bước vào trong.

Trước đây Ôn Hiểu là một ca sĩ có chút danh tiếng trong một đoàn ca múa nhạc, năm ngoái tham gia một cuộc thi ca hát thanh xuân lại nổi lên một dạo, cũng được xem như là ca sĩ nổi tiếng trong nước. Mặc dù không nổi bằng ba người đứng đầu cuộc thi và một số ca sĩ ở Đài Loan và Hồng Kông, nhưng cũng có độ nổi tiếng nhất định.

Sau khi Ôn Hiểu xuất hiện thu hút sự chú ý của mọi người, đương nhiên là họ cũng không xem quần áo nữa.

Tiền Xuyến đi đến bên cạnh Nguyễn Trường Sinh, cô ấy nhỏ giọng hỏi: “Đó là Ôn Hiểu à?”

Nguyễn Trường Sinh trả lời bằng giọng hơi nhỏ: “Không biết nữa.”

Còn bên kia Nguyễn Khê đã kéo theo Lăng Hào bước lên đón tiếp, cô mỉm cười ôn chuyện với Tạ Đông Dương: “Cảm ơn ông chủ Tạ đại giá quang lâm đến buổi lễ khai trương của chúng tôi, vị này là…”

Tạ Đông Phương còn chưa lên tiếng thì Ôn Hiểu đã tự giới thiệu bản thân rằng: “Xin chào, tôi là Ôn Hiểu.”

Quả nhiên là ca sĩ nổi tiếng!

Trong phút chốc cửa tiệm lại trở nên náo động.

Nguyễn Khê, Lăng Hào và Tạ Đông Dương, Ôn Hiểu đứng đó khách sáo giới thiệu lẫn nhau vài câu, bèn tiếp tục đón tiếp người đi vào bên trong. Họ vốn dĩ định đưa hai người đến phòng nghỉ phía sau uống trà, nhưng Ôn Hiểu lại nói cô ấy cố tình đến đây để xem quần áo, cô ấy cũng muốn rút thưởng.

Thế là Nguyễn Khê không đưa họ đến phòng nghỉ ở phía sau nữa mà dắt Ôn Hiểu đi tham gia rút thưởng.

Mà Ôn Hiểu vừa đến dĩ nhiên liền trở thành tiêu điểm trong cửa tiệm.

Cho dù là ở thời đại nào, người nổi tiếng luôn có vầng hào quang sáng chói, đi đến đâu cũng sẽ trở thành tiêu điểm.

Ôn Hiểu đi rút thăm trong ánh nhìn của tất cả mọi người, cô ấy lấy ra xem thử, đôi mắt bỗng sáng bừng lên, cô ấy nói: “Ngôi sao may mắn…”

Nguyễn Trường Sinh vội nói: “Trúng rồi trúng rồi!”

Vào buổi sáng đã có một khách hàng rút trúng một bộ quần áo, Ôn Hiểu chính là người rút trúng bộ thứ hai. Mức độ được yêu thích của ca sĩ nổi tiếng cộng với vận may siêu đỉnh không ai sánh kịp, trong phút chốc lại tạo ra không khí náo nhiệt sôi nổi trong tiệm.

Ôn Hiểu cũng rất vui vẻ và hài lòng vì đã trúng thưởng một bộ quần áo, khuôn mặt của cô ấy tràn ngập niềm vui dạt dào. Nguyễn Khê dẫn cô ấy và Tạ Đông Dương đến gian phòng nghỉ ngơi ở phía sau, cô châm một bình trà và mang lên một ít trái cây và bánh ngọt để tiếp đãi, sau đó đưa cho cô ấy tờ rơi tuyên truyền để cô ấy chọn quần áo.

Chuyện chọn quần áo không cần gấp gáp, Tạ Đông Phương cười nói: “Vốn dĩ tôi định là sẽ hẹn mọi người ra ngoài ăn một bữa cơm làm quen một tí, nhưng mãi vẫn không có thời gian rảnh. Vừa hay hôm nay tiệm cô khai trương nên chúng tôi đến góp chút không khí.”

Nguyễn Khê không ngờ tới chuyện Tạ Đông Dương sẽ dắt theo Ôn Hiểu đến đây, cô chỉ đáp: “Thực biết ơn anh quá.”

Hai người cứ thể ôn chuyện vài câu, sau đó Nguyễn Khê mỉm cười giới thiệu Lăng Hào cho Tạ Đông Dương và Ôn Hiểu: “Đây là chồng tôi, Lăng Hào.”

Tạ Đông Dương liền lập tức đứng lên vươn tay về phía Lăng Hào: “Cuối cùng cũng được gặp anh rồi.”

Lăng Hào cũng đứng dậy bắt tay anh ta: “Tôi cũng thường nghe Khê Khê nhắc tới anh.”

DTV

Tạ Đông Dương cười, anh ta nói với Ôn Hiểu: “Đây là nhà khoa học ở viện nghiên cứu cao nhất của quốc gia.”

Ôn Hiểu nghe thấy câu này thì thái độ liền trở nên rất tôn kính, cô ấy cũng vội chào hỏi: “Chào anh, chào anh.”

Từ trước đến giờ Lăng Hào đều chưa từng làm cao, mặc dù bình thường anh không thích giao thiệp là mấy, nhưng bạn bè của Nguyễn Khê chính là bạn bè của anh, cho nên anh lên tiếng đáp: “Sau này chúng ta đều là bạn bè, không cần khách sáo đến thế.”

Nhưng lần đầu tiên gặp mặt suy cho cùng vẫn phải khách sáo một chút, trước lạ sau quen.

Đợi đến lúc thân quen rồi, bốn người liền thoải mái trò chuyện với nhau, nội dung cuộc trò chuyện chẳng qua là về chuyện kinh doanh phục trang của Nguyễn Khê, sự nghiệp ca hát của Ôn Hiểu, công việc khiến người ta kính trọng của Lăng Hào, còn có những vụ buôn bán bình thường của Tạ Đông Dương.

Mọi người càng nói càng thư thái, càng nói thì câu chuyện càng đời thường, Nguyễn Khê hỏi Tạ Đông Dương và Ôn Hiểu: “Hai người đã chuẩn bị kết hôn rồi à?”

Nhắc đến chuyện này, Ôn Hiểu bèn gật đầu đáp: “Đã chuẩn bị cả rồi, muộn nhất là vào cuối năm nay, tôi nghe Đông Dương nói là cô bằng lòng tự tay thiết kế váy cưới cho tôi, chuyện đó là… thật ư?”

Nguyễn Khê nở nụ cười đáp: “Được thiết kế áo cưới cho cô đó là vinh hạnh của tôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận