Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 404: Kiều Kiều dẫn bạn đi xem nhà (1).

Nguyên tắc mà nói, chuyện này không có vấn đề gì.

Nhưng mà... Tống Đàm quay người, chỉ vào chiếc máy đập lúa đang chờ sẵn ở bên cạnh.

“Đã có máy móc rồi, sao vẫn phải dùng tay đập lúa thế này?”

Không phải cô xem thường mấy người bạn này, mà là vì thật tình, dùng tay để đập lúa thì dù có ba mươi người đàn ông khỏe mạnh xông vào cũng không đập xong được hai mẫu ruộng này.

Cho nên... làm cho có chút gọi là trải nghiệm lao động đi. Dù sao cũng đã tốn tiền, phải có một trải nghiệm lao động “đẹp đẽ” chứ.

Cô giơ tay chỉ vào đám lúa rải rác trong ruộng:

“Trong ruộng lúa này, không phải tất cả các bông lúa đều chín cùng một lúc. Có bông chín sớm, có bông chín muộn.”

Những bông lúa chín sớm đã chín từ mấy ngày trước, nhưng không rụng, vẫn bám chắc vào thân lúa, chịu đựng nắng gắt. Đến khi những bông khác chín tới, thì những bông chín sớm này đã khô quắt rồi.

Bây giờ, chỉ cần rung nhẹ một chút, dùng sức vỗ nhẹ lên tấm bạt nhựa, những hạt lúa đó sẽ rụng hết.

Không phải là nhiều, nhưng gom lại thì đủ để nuôi hơn ba, bốn chục người một bữa tối.

Cho mọi người tự tay đập lúa, tự tay ăn, thế mới để lại ấn tượng sâu sắc!

Quả nhiên, các bạn học liền hăng hái hẳn lên!

Lúc này, thậm chí không còn ai bàn chuyện phân công công việc nữa. Ai cũng ôm một bó lúa từ ruộng vào, tìm một chỗ trên tấm bạt nhựa rồi đập tới đập lui, sau đó trân trọng nhặt nhạnh những hạt lúa rơi rụng, cho vào chiếc rổ bên cạnh.

Hạt lúa kẹt trong khe rổ, nhưng ai cũng nhất quyết không dùng rổ nhựa, nói rằng phải dùng rổ tre mới “có cảm giác”.

Thế đấy, đập ba cái, quay video hai cái, tạo dáng một phút rưỡi, đăng bài lên mạng xã hội rồi nghỉ ngơi năm phút.

Cứ thế mà hoàn thành cả quá trình.

...

Tống Tam Thành và Tống Hữu Đức đứng bên đường nhìn, trên hai khuôn mặt giống nhau y đúc đều toát lên vẻ không hài lòng:

“Cái kiểu này, nếu hồi trẻ tôi mà phải dựa vào họ, thì cả nhà lớn nhỏ chắc chắn c.h.ế.t đói hết.”

“Không sao đâu, không sao đâu!” Tống Tam Thành an ủi ông lão: “Họ chỉ chơi cho vui chừng một tiếng thôi. Trời nóng thế này, không chịu nổi đâu. Đợi họ đi rồi, chúng ta ra đồng đập lúa.”

Hai mẫu ruộng lúa, hôm nay chắc chắn xong trong ngày. Để lúa ngoài ruộng qua đêm thì không an tâm, mà đem về nhà thì lại không cần thiết.

Dù sao, máy đập lúa cũng khiến rơm và vỏ trấu bay tứ tung.

Vậy nên, hai cha con tính rằng khi mọi người đang gặt buổi chiều, thì họ tranh thủ đập lúa luôn.

Đợi đến tối, bên kia gặt xong, bên này cũng đập xong lúa, cho vào bao tải đem về nhà. Sáng mai trải ra sân phơi... yên tâm!

Công việc này với hai cha con không mấy vất vả, làm một ngày là xong. Kế hoạch quá là hợp lý!

Tống Đàm bảo họ 4 giờ chiều quay lại ruộng, hai cha con không tin.

Chỉ một túm lúa thế này, có thể làm lâu đến vậy sao?

Nhìn tình hình bây giờ, chắc còn phải đợi!

Tống Tam Thành tranh thủ hỏi: “Cha, trưa bảo cha đi ăn cơm, sao cha không đi? Ăn một bữa ở nhà mới đàng hoàng, cha còn ngại nữa.”

Tống Hữu Đức hừ một tiếng: “Trưa đông người thế, một ông già như ta đến đó làm gì? Người ta gò bó, mình cũng gò bó. Ta đâu thiếu bữa đó.”

Thật ra là cũng thiếu đấy.

Không nói thì thôi, nhưng thiếu vắng mấy đứa nhỏ nói cười, bữa cơm trưa có vẻ nhạt nhẽo hơn hẳn.

Cùng là đồ ăn ngoài ruộng, nhưng dạo gần đây cả nhà đã quen miệng ăn uống cầu kỳ hơn, đến nỗi cũng phân biệt được chỗ khác biệt.

Thế nên, vừa nói xong, Tống Hữu Đức liền theo bậc thang mà thỏa hiệp:

“Tối đi!”

Cha con họ lại nhìn xuống ruộng, không nhịn được mà cau mày, khuôn mặt lộ rõ vẻ không nỡ nhìn thẳng. Cuối cùng, hai người dứt khoát tìm một chỗ râm mát ngồi xuống, kiên nhẫn chờ đợi.

...

Cùng lúc đó, Kiều Kiều đã mở lại phòng livestream.

"Chào các bạn nhỏ, nhà mới của thầy Kiều Kiều đã xây xong rồi! Trước đó thầy hứa sẽ cho mọi người xem đúng không nào?"

"Chị gái đã mời bạn bè đến tổ chức họp lớp tại nhà, Kiều Kiều mà học giỏi, các bạn cũng ngoan, chị gái nói sẽ giúp mời các bạn của Kiều Kiều đến nhà thầy tham dự họp lớp nữa đấy..."

Người xem:

[Chủ livestream, họp lớp không phải do giáo viên tổ chức đâu nha...]

[Thôi đừng nói nữa, họp lớp của bọn tôi nhất định phải thầy Kiều Kiều tổ chức!]

[Thầy ơi, khi nào tổ chức họp lớp vậy? Em gửi hàng nhanh cực kỳ, chắc chắn là học sinh ưu tú!]

[Đừng hỏi nữa, chủ livestream không bao giờ đọc bình luận đâu, trừ khi người nhà rảnh rỗi.]

Nhưng... người nhà có rảnh không?

Không, chắc chắn là không rồi.

Những món đồ nhỏ các bạn đặt, người nhà đang bận rộn đóng gói, phân loại, rồi dán từng cái tên của các bạn lên, làm gì có thời gian?

Kiều Kiều lúc này đã đi ra trước sân, vẻ rất trịnh trọng:

"Nào, mọi người xem đây, đây là ngôi nhà mới của tôi, đẹp không?"

Mọi người đã chuẩn bị tinh thần để nhìn thấy một biệt thự ở quê, nhưng lúc này vẫn bị choáng ngợp.

Tường trắng tinh, mái nhà xám, thiết kế hiện đại thoáng đãng, lại thêm mái ngói cong vút mang đậm phong cách Trung Hoa… Tuy chỉ có vài điểm nhấn nhưng không hề rườm rà, ngược lại còn làm nổi bật vẻ đẹp tổng thể…

Người xem:

[Nhà thiết kế này đỉnh ghê!]

[Ba tầng!!! Tôi khóc rồi.]

[Trông rộng thế… hu hu hu…]

[Tôi phải học gì nữa để giỏi hơn thầy Kiều Kiều đây?]

[Đừng nói nữa, đây chính là ngôi nhà mơ ước của tôi!]

[Nhà cậu còn thiếu người giúp việc không?]

Thao Dang

Kiều Kiều không để ý đến những bình luận sôi nổi, cậu đã đi đến bên tường:

"Bây giờ trời đang nóng quá. Chị gái nói chờ đến ngày trời mát mẻ, sẽ trồng cây kim anh ở đây, bên kia trồng kỷ tử. Chúng có gai, mọc nhanh, có thể ngăn người leo qua tường. Nhưng mà…”

Kiều Kiều ngốc nghếch ngẩng đầu lên, đưa máy quay hướng vào bên trong tường:

"Tường này nối với dãy nhà bên trong, cũng chẳng có chỗ nào dễ leo. Chắc là họ làm để đẹp thôi!"

Cậu lắc đầu, tự mình phân tích, vẻ mặt ngây ngô đáng yêu.

Sau đó, cậu đẩy cánh cổng nhỏ ra.

Trong sân không có những thứ mọi người mong đợi như hành lang, cầu nhỏ, dòng nước, hay cảnh xanh mát. Thay vào đó, sân được chia rất ngăn nắp, chỉ có bốn bồn hoa đẹp ở bốn góc Đông, Tây, Nam, Bắc.

Phải nói là thiết kế đúng chuẩn, không có gì đặc biệt.

Người xem:

[Thở dài... Bên ngoài ngôi nhà trông tuyệt vời thế, mà bên trong thiết kế lại quá bình thường.]

[Đúng đó! Sân lớn như vậy, sao không đặt thêm hòn non bộ, làm một dòng suối nhân tạo chảy qua, nuôi vài con cá cảnh, đẹp biết bao nhiêu.]

[Làm dòng suối uốn lượn, thêm một cây cầu nhỏ, mép trang trí bằng đá cuội, trồng ít cây xanh hay hoa cỏ.]

[Nếu phối màu khéo nữa thì đẹp hơn cả mấy nơi check-in nổi tiếng luôn…]

[Tôi chỉ nhìn mấy người tiên nữ uống sương kia mà không nói gì.]

[Ý gì đây?]

[Cười xỉu! Mấy nơi check-in nổi tiếng thì có phơi đậu đũa được không? Treo t.hịt xông khói được không? Làm lạp xưởng được không? Có tiện để làm nông không?

Ở quê đầy núi, sao cứ phải làm cảnh quan trong sân? Không sợ muỗi à? Làm mấy cái đó không tốn tiền sao?]

[Nhìn nhà thầy Kiều Kiều rõ ràng là trồng nhiều thứ, bận bịu không nghỉ chân, còn thời gian đâu mà sửa cảnh quan? Nước và cá trong hồ không cần chăm chắc?]

[Mấy việc ngoài ruộng còn chưa làm xong, ai mà rảnh quanh quẩn trong sân nhà chứ.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận