Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng
Chương 31
Tần Thu Phượng ngoài miệng nói không cần, nhưng sau khi trở về lại lập tức lấy quần áo mặc lên người, còn không ngừng hỏi thăm về tình hình của mẹ Phương Thanh Nghiên hiện tại như thế nào.
Phương Thanh Nghiên đương nhiên là phấn khích khoe với bà, bộ quần áo này chính là mẹ cô tự tay làm.
Quần áo đã làm xong từ một tháng trước, Tần Thục Huệ mỗi lần đổi mùa đều tự tay may quần áo cho người nhà, nếu không phải máy may trong nhà đã bị Lưu Bội Trân mang đi thì bà còn có thể dùng tay nghề này để nuôi sống cho gia đình của mình.
Tâm tình Tần Thu Phượng không tệ, lôi kéo Phương Thanh Nghiên hỏi không ít vấn đề, quan tâm tình trạng của Tần Thục Huệ.
Phương Thanh Nghiên đương nhiên sẽ không đề cập đến những chuyện gần đây của gia đình mình, bởi Tần Thục Huệ sợ nhất là việc khiến cho mẹ mình lo lắng, mà bà cũng không hy vọng có người thân thích nào đó ở sau lưng nói nhảm, bàn tán về mẹ bà.
Đáng tiếc, trên đời không có bức tường nào không lọt gió.
Phương Thanh Nghiên cùng bà ngoại hàn huyên trong chốc lát, sau đó cô liền nằm xuống giường ngủ trưa.
Đợi khi tỉnh dậy cô liền từ nhà bà ngoại mình xách một cái thùng nước nhỏ ra cửa.
Cảnh sắc thôn Sơn Tuyền rất đẹp, chỉ cần phóng tầm mắt nhìn ra xa thì trước mắt của mọi người đều là một mảng xanh biếc, khi đó còn có thể đếm được xa xa kia lác đác có mấy gian phòng ốc thấp bé, mà cái nghèo khó ở đây ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Lấy điều kiện sinh sống của Tần Thu Phượng thì đã được xem là khá tốt trong thôn.
Nhà bà có phòng ốc sạch sẽ, trong nhà còn có hai mảnh đất, đều đưa cho hai đứa cháu ở đối diện thuê.
Bà lão bình thường sẽ nuôi một đàn gà, sau đó sẽ chăm sóc một bờ rau nhỏ trong sân, hoàn toàn có thể tự cung tự cấp nuôi sống mình được.
Trong trí nhớ của Phương Thanh Nghiên về cái thôn Sơn Tuyền quả thật rất là mơ hồ, vì thế cô liền hỏi thăm bà ngoại mình một chút về địa hình cùng kết cấu đồi núi ở nơi đây.
Đi theo thôn đông lên núi, là có thể nhìn thấy dòng suối nhỏ chảy xuôi qua.
Suối ở đây trong đến mức có thể liếc mắt một cái đã thấy đáy ngay.
Phương Thanh Nghiên giẫm lên thềm đá, dùng chạc cây tiện tay nhặt được cạy mở từng tảng đá cẩn thận tìm kiếm, rất nhanh liền phát hiện không ít ốc đá bám vào.
Phương Thanh Nghiên tìm một hồi lâu, thu hoạch cũng chỉ có chừng mười con ốc mà thôi, nếu muốn dùng cỡ này để nấu ra một nồi canh ốc thì cũng không đủ.
Danh sách chương
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240: Hoàn