Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng
Chương 197
Lục Khiên liên hỏi thăm xung quanh đây còn con đường nào khác có thể đi hay không, hỏi liên tiếp vài người mới có người nói cho hắn biết, gân cửa vào thôn Thương Thủy có một con đường nhỏ nhưng lại rất khó đi, cho dù là người đi đường bình thường cũng không muốn đi qua nơi đó.
Trong lòng Lục Khiên ngay lập tức có đáp án, liền hỏi rõ con đường đó dẫn tới đâu.
Đường nhỏ phải đi vòng, mà bọn họ đi đường lớn lại thuận tiện hơn nhiều, nói không chừng có thể chạy trước bọn bắt cóc đến bến xe.
Xe con chạy như bay, xuyên qua con đường nhỏ thôn quê, đi tới trên đường lớn, sau đó tiếp tục chạy như điên về phía bến xe.
Gần như cùng một khắc bọn họ nhìn thấy bến xe buýt, một chiếc xe tải màu bạc chạy ra từ phía bên kial
Lục Khiên lớn tiếng ra lệnh: "Ngăn bọn họ lại!"
Tần Kiệt nắm chặt tay lái, nhấn ga xuyên qua dòng xe cộ, sau đó vung đuôi một cái thật hoàn hảo, trực tiếp chắn ngang trước đầu xe tải nhỏ.
Tài xế xe tải nào ngờ sẽ có chuyện như vậy liền liều mạng đạp phanh gấp, người trong xe theo quán tính, tất cả đều ngửa ra sau rồi lại ngã mạnh về phía trước.
Hai chân Phương Thanh Nghiên dùng sức chống ở cửa xe mới có thể thăng bằng lại cơ thể.
Thím Trâu thì không dễ chịu như vậy, bà lớn tuổi, căn bản không kịp phản ứng, trực tiếp đập mạnh vào ghế trước, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Hai người đàn ông trẻ tuổi trong xe cũng không khá hơn chút nào, người đàn ông lái phụ đụng đầu vào kính chắn gió đến mức chảy máu, mà tài xế bởi vì thắt dây an toàn tránh được một kiếp, nhưng cũng hoảng sợ không nhẹ.
Phương Thanh Nghiên không suy nghĩ nhiều, cô một tay cầm dao gấp xông lên từ phía sau kề dao vào cổ tài xế, lưỡi dao sắc bén đặt ngang động mạch chính, sáng loáng đến dọa người.
"Mở cửa, xuống xe!" Cô lớn tiếng quát.
Tài xế lấy làm kinh hãi, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt lạnh lẽo cô gái, trong ánh mắt kia không có một tia bối rối, bình tĩnh như một sát thủ không có cảm xúc.
Hắn nhất thời chưa lấy lại tinh thần, từ trước tới giờ chưa từng thấy con mồi nào lại dám vươn móng vuốt cào người!
Con mẹ nó, rốt cuộc thím Trâu bảo bọn họ bắt cái quái gì về thế này!
Tài xế cắn răng, nhưng cũng không quá hoảng loạn, bọn họ trải qua cuộc sống liếm máu trên lưỡi dao, kết quả xấu hơn nữa thì trong lòng cũng tính toán trước, bị bắt ở chỗ này mới thật sự xong đời.
Hắn lập tức đạp mạnh chân gai
Xe tải giống như mũi tên rời cung, hung hăng xông về phía trước.
Sau đó, một tiếng nổ lớn, đâm thẳng vào thân xe NissanI
Quán tính lớn khiến cho Phương Thanh Nghiên bất ngờ, người cô đột nhiên ngửa ra sau rồi mạnh mẽ hất về phía trước một cái, đầu đập lên nóc xe làm cô choáng váng một trận.
Cùng lúc đó, tên đàn ông trên ghế lái phụ lại bị quán tính khổng lồ này đánh thức, hắn mờ mịt chỉ trong chớp mắt nhìn thấy hung khí trong tay Phương Thanh Nghiên, không nói hai lời liên đoạt lấy!
Mà trong đầu Phương Thanh Nghiên căn bản không thể suy nghĩ, thế cho nên hoàn toàn không phản ứng kịp.
Cô biết mình đã đánh giá thấp những kẻ bắt cóc này, những kẻ liều mạng căn bản sẽ không suy nghĩ theo logic bình thường!
Nhưng hối hận cũng không còn kịp nữa...
Cú va chạm này, toàn bộ đầu xe tải lõm vào, nhưng kỳ tích không bị hỏng.
Tài xế điên cuồng xoay tay lái, muốn lái sang một bên khác, đồng thời hô to: "Trước tiên khống chế con bé kial"
Tên phụ lái liền xông lên, đè Phương Thanh Nghiên lại.
Xe ni-san bị đụng phải, đầu xe hoàn toàn lệch, cửa xe bên cạnh cũng lõm vào một khối lớn, người trong xe cũng bị va đập không nhỏ.
Cũng may lúc đó Lục Khiên ngồi ở bên kia, nếu không người gặp nạn đầu tiên nhất định là hắn.
Hắn nắm chặt tay lái xe mới ổn định cơ thể của mình, đồng thời quay đầu nhìn về phía xe tải, lại bị một màn trước mắt làm cho tim gần như ngừng đập!
Sau kính chắn gió vỡ vụn, hắn thấy Phương Thanh Nghiên bị tên đàn ông hung hăng ấn xuống chỗ ngồi, người kia còn giơ tay lên tát cô một cái!
Mà lúc này, tài xế còn đang xoay tay lái định chạy trốn!
Không suy nghĩ gì nhiều, Lục Khiên lấy một khối tượng ngọc thạch trên đầu xe, sau đó đẩy cửa xuống xe, mạnh tay đập vào cửa sổ xe tải.
Không sai không lệch, đập ngay chính giữa gáy phụ lái! Tên đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn, tay sờ lên đầu toàn là máu, trước mắt cũng mơ hồ.
Nhân cơ hội này, Lục Khiên trực tiếp từ cửa kính chắn gió chui vào, bàn tay bị cửa kính vỡ đâm đến máu tươi chảy ròng cũng không hề hay biết!
Hắn liều lĩnh xông lên, nhặt ngọc thạch rơi trong xe lại tiếp tục đập vào đầu người kia một cái, hắn liền mềm nhũữn ngã xuống bất tỉnh.
Đột nhiên xuất hiện một thiếu niên làm cho tài xế trở tay không kịp, nhưng trong tay hắn nắm tay lái, trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là lái xe đi, bọn họ mà bị bắt được liền xong cả lũ!
Danh sách chương
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận