Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng
Chương 236
Cô đoán có thể là cô ta không chịu nổi loại trầm mặc khiến người ta hít thở không thông này.
"Cô rốt cuộc muốn làm gì, dù sao thì tôi cũng đã bị cô bắt được, muốn giết muốn chém gì đó thì tùy, cô cũng không cần dở nhiều trò như vậy... Dù sao thì hiện tại tôi còn có gì để thua nữa chứ."
Một năm trước, sau khi kế hoạch của cô ta bị Phương Thư Nhiên vạch trần, một nhà của cô ta có thể nói là gặp tai ương ngập đầu...
Phương gia tựa như nổi trận lôi đình không ngừng trả thù, cơ hồ như muốn ép chết cả nhà cô ta.
Cô ta thì bị trường học đuổi học, việc làm ăn trong nhà cũng không khả quan hơn, mà trước đó, vì để đầu tư kinh doanh nhà của cô ta còn thiếu đến một món nợ kếch xù.
Sau khi bị ép bỏ học, cả nhà cô ta tuy đã không ngừng trốn đông trốn tây, nhưng vẫn bị các chủ nợ tìm tới cửa, cuối cùng cả nhà bọn họ chỉ có thể cùng đi làm cu li để trả nợ.
Chỉ trong một đêm, cuộc sống của cô bỗng nhiên bị biến hóa đến nghiêng trời lệch đất, gân như là không thể xoay chuyển được tình thế trước mắt.
Cuộc sống như vậy khiến cho Thẩm Khả Di thống khổ không thôi, mà hận ý của cô ta đối với Thanh Nghiên cũng càng ngày càng sâu đậm.
Dưới cơ duyên xảo hợp, cô ta lại gặp Lục Khiên.
Lúc ấy Lục Khiên đứng trong bóng râm, đang dùng điện thoại, mà đối tượng để gọi điện thoại lại là Phương Thanh Nghiên!
Lúc này cô ta mới biết, thì ra hai người này đã sớm có gì đó với nhau, mà Lục Khiên lại chính là thiếu niên năm đó bắt mình ở khách sạn!
Cừu hận ngập tràn trong suy nghĩ của Thẩm Khả Di, khiến cho cô ta điên cuồng muốn trả thù, nhưng mà hiện tại với hai bàn tay trắng thì cô ta lại có năng lực gì để đi trả thù đây?
Cho nên, cô ta mới liên tưởng đến Lục Ngọc Phi, tìm mọi cách đưa thư nặc danh đến tay bà.
Trong tiểu thuyết, điểm yếu duy nhất của người phụ nữ này chính là con trai Lục Khiên.
Lục Ngọc Phi là người cực kỳ thích bao che khuyết điểm, Lục gia lại là một nơi danh gia vọng tộc, nếu như bà biết có một cô gái quê mùa dây dưa không rõ với con trai của bà, nhất định sẽ nổi trận lôi đình đi ngăn cản bọn họ.
Dù sao thì Phương Thanh Nghiên không chịu trở vê Phương gia, không muốn nhận lại cha mẹ ruột của mình, cô ta có thể lợi dụng điểm này bắt thóp bọn họ.
Thẩm Khả Di không ngừng trù tính, cô ta cho rằng Lục Ngọc Phi cũng giống như mấy người mẹ chồng ác độc trong phim thần tượng, không phân biệt tốt xấu xua đuổi bất cứ cô gái nào từng lui tới thân thiết với con trai mình.
Lục Ngọc Phi có thể có thành tựu ngày hôm nay, làm sao có thể dễ dàng tin tưởng những lá thư nặc danh như vậy, bà trước tiên là đi điều tra về thông tin của Phương Thanh Nghiên, sau đó cũng có những suy đoán của riêng mình.
Thẩm Khả Di không chỉ tính kế thất bại, còn bị Lục Ngọc Phi sau khi tìm hiểu nguồn gốc liền bắt được.
Giờ này khắc này, Thẩm Khả Di vô cùng bình tình, cô ta nhìn Phương Thanh Nghiên một bộ dáng xinh đẹp đang đứng trước mặt, không khỏi nghiến răng nghiến lợi nói: "Phương Thanh Nghiên, trong sách cô chẳng qua chỉ là một nữ phụ bị người đời phỉ nhổ mà thôi, vận mệnh của cô đã sớm bị đóng khung trong đó rồi!"
Những lời này của cô ta khiến cho Phương Thanh Nghiên không khỏi sợ ngây người: "Cô đang nói hươu nói vượn gì vậy?!"
"Trong quyển sách này nữ chính chính là người chị ruột Phương Thư Nhiên của cô, mà cô chỉ là một nữ phụ bị người nhà bỏ mặc, xem như cỏ rác vậy.
Ở trong sách nói cô cùng Phương Thư Nhiên không ngừng liều mạng đối nghịch nhau, cuối cùng bởi vì làm ra những hành vi ngu xuẩn mà thay tra nam gánh hết tiếng xấu, sau đó chết thảm ở bệnh viện tâm thần."
Mặc dù Phương Thanh Nghiên không muốn tin, nhưng những lời này của Thẩm Khả Di gần như giống với những gì cô đã trải qua ở kiếp trước, cô không thể không tin rằng tất cả những điều này đều là sự thật.
Mà sau khi Thẩm Khả Di vừa nói như thế, lại nhớ đến những hành vi kỳ lạ của cô ta thì Phương Thanh Nghiên cũng có thể hiểu được, tại sao Thẩm Khả Di muốn đi tìm Phương Thư Nhiên để kết giao bằng hữu, sau đó còn cố ý tiết lộ thân thế của mình...
Kết hợp với những chuyện kỳ quái này, tất cả mối nghi hoặc trong lòng của Phương Thanh Nghiên đều đã được giải thích.
Danh sách chương
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận