Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng
Chương 24
Thẩm Khả Di bị hỏi ngược lại có chút khó nói, dù sao thì trước kia cô ta chỉ ăn bún ốc hoặc là được bán trong tiệm, hoặc là mua bún ốc tự nấu sẵn, về chỉ cần đun nước sôi rồi ném gia vị vào trong nồi là được thôi.
Cô ta còn chưa từng thấy những thứ này, nên làm sao biết được bún ốc được làm như thế nào chứ.
Thẩm Khả Di cũng không muốn tỏ ra yếu thế, bẻ ngón tay đếm: "Trong bún ốc đương nhiên có ốc rồi, còn phải thêm một đống lớn nguyên liệu, ví dụ như mộc nhĩ, rau cúc, đậu phộng các loại..."
Gia vị thì coi như đầy đủ hết, nhưng đây chỉ là thứ bày ra bên ngoài thôi, thứ tinh túy nhất của bún ốc thật ra là nước canh.
Nếu không làm được nước canh, thì bún ốc sẽ không còn là bún ốc nữa.
Nhưng mà Thẩm Khả Nghi tất nhiên là không biết gì về chuyện này.
Phương Thanh Nghiên còn tưởng rằng bộ dáng chậm rãi mà nói của Thẩm Khả Di kia, sẽ là một chuyên gia, nào biết cô ta không biết gì mà chỉ đang là giả bộ hiểu mà thôi.
Bún ốc hiện tại đang là đặc sản của nơi khác, ở huyện Nam Hương năm 1992 e rằng không có mấy người nghe nói qua.
Cả nhà Thẩm Khả Di là người tỉnh ngoài, có lẽ đã sớm ăn bún ốc ở thành phố khác, có thể nói ra một ít nguyên liệu cũng không có gì kỳ quái.
Dù sao, chỉ cần người huyện Nam Hương chưa từng ăn bún ốc là được rồi.
Thấy Thẩm Khả Di không nói được cái gì đặc biệt, Phương Thanh Nghiên liền mất hứng thú, cô vội thu dọn phòng bếp, sau đó bưng bát canh bún mới ra lò này vào nhà.
Thẩm Khả Di đi theo phía sau cô, làm như vô tình đi theo.
Phương Thanh Nghiên dừng bước, thân mình chắn ngang cửa, nói: "Cậu định làm gì?”
Thẩm Khả Di há hốc mồm cứng lưỡi, xấu hổ đến mức không biết nên nói cái gì cho phải.
Cô ta còn cho rằng Phương Thanh Nghiên vừa rồi đã chủ động nói chuyện cùng thì hai người liền có thể xem như bạn bè.
“Tôi chỉ là có chút tò mò cậu sống ở nơi nào thôi.”
“Mẹ tôi nói rồi, không thể tùy tiện cho người khác vào nhà.”
Phương Thanh Nghiên mặt không đỏ tim không đập mà đem nồi quăng cho Tần Thục Huệ, mũi chân đưa lên cạnh cửa, làm bộ muốn đóng cửa.
Thẩm Khả Di lại nhanh chóng cầm tay nắm cửa, nói: "Phương Thanh Nghiên, tôi thật sự là có chuyện muốn nói cho cậu."
Phương Thanh Nghiên im lặng đứng lại, ánh mắt dừng trên mặt đối phương.
Người này nếu không nói được một cái lý do đàng hoàng gì, thì lấy tính tình của cô, nhất định sẽ cầm cái chén trong tay trực tiếp úp lên đầu đối phương.
Danh sách chương
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240: Hoàn