Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng
Chương 108
Hàng một tuần của các cô đã bán hết nên trong tay còn một ít đơn đặt hàng chưa thể hoàn thành.
Đúng lúc này thì Hứa Tuệ Bình với vẻ mặt nghiêm túc gọi hai người đến văn phòng.
"Cô nghe nói hai em bán đồ dùng học tập ở trong trường, chuyện này là sao?"
Tần Viện sửng sốt, cô ấy nhìn ra cô giáo Hứa hình như đang tức giận, căng thẳng đến mức cả người run lên, nhất thời không biết làm sao.
Phương Thanh Nghiên thì đã có tâm lý chuẩn bị từ sớm, lớp học chính là một cái xã hội thu nhỏ, có người có quan hệ tốt với cô thì tự nhiên cũng sẽ có người nhìn cô không vừa mắt.
Trong một lớp luôn có mấy người thích tố cáo người khác, thích làm tai mắt cho giáo viên nên làm cho các bạn học khác vô cùng chát ghét.
Phương Thanh Nghiên âm thầm cầm tay Tần Viện, ý bảo cô ấy không nên kinh hoảng, sau đó hỏi: "Cô Hứa, em muốn hỏi trước chuyện này là ai nói với cô vậy?"
Cô giáo Hứa nghiêm mặt nói: "Em không cần biết là ai nói với cô, nhưng chuyện này có phải thật hay không?”
Phương Thanh Nghiên ủy khuất đáp: "Bởi vì chúng em không bán đồ dùng học tập cho nên em mới muốn biết là ai bịa đặt chuyện này."
"Nhưng cô đã hỏi bạn học trong lớp, có người tận mắt nhìn thấy Lưu San và Hạ Hiểu Linh đưa tiền cho em rồi sau đó em đưa đồ dùng học tập cho họi"
Hứa Tuệ Bình thấy cô vẫn còn dám nói dối thì dùng sức vỗ bàn: "Phương Thanh Nghiên, cô vẫn cảm thấy em là một đứa trẻ ưu tú, sao em có thể nói dối trước mặt giáo viên?"
Phương Thanh Nghiên mím cái miệng nhỏ nhắn, đều sắp khóc lên: "Nhưng những đồ dùng học tập này đều là của bạn mẹ em mang từ thành phố khác đến, Lưu San với Hạ Hiểu Linh rất muốn mua nên em mới đồng ý mua hộ các cậu ấy!"
Nghe nghe Phương Thanh Nghiên giải thích như vậy khiến Hạ Tuệ Bình sửng sốt, nhất thời cũng không biết chuyện này nên hiểu như thế nào.
Nói là bán đồ dùng học tập cũng đúng vì dù sao hai bên đều giao dịch tiền bạc qua lại nhưng Phương Thanh Nghiên chỉ là xuất phát từ lòng tốt mua đồ dùng học tập hộ bạn học, cũng không phải chủ quan muốn cùng người khác tiến hành giao dịch.
Hứa Tuệ Bình nhìn bộ dáng ủy khuất của Phương Thanh Nghiên, trong lòng cũng có vài phần tự trách.
Xem ra là mình suy nghĩ quá nhiều, trẻ con ở tuổi này nếu biết buôn bán thì thật ghê gớm, nhất là liếc mắt một cái liền nhìn trúng thị trường khổng lồ như trường học.
Nghĩ tới đây, sắc mặt cô giáo mới dịu lại, nói: "Là cô trách lâm em nhưng mà các em vẫn còn là học sinh, việc học tập quan trọng nhất, những việc không liên quan đến học tập thì ít làm hơn đi, hiểu chưa?"
Phương Thanh Nghiên lau nước mắt rồi nặng nề hít mũi, sau đó cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Về sau các bạn học nhờ em mua hộ đồ dùng học tập thì không thể nữa sao?" Hứa Tuệ Bình sửng sốt, lúc này mới nhớ tới gần đây tiến độ hoàn thành bài tập của các học sinh hình như cao hơn, hơn nữa thời gian nghỉ trưa còn có người dùng sách bài tập làm bài.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng vẻ đẹp của đồ dùng học tập còn có thể thúc đẩy sự tích cực trong học tập, vì vậy cô nói: "Có thể cho cô xem đồ dùng học tập của em không?”
"Vâng!
Phương Thanh Nghiên ngoan ngoãn gật đầu rồi xoay người đi về phòng học, cầm lấy cặp sách của chính mình.
Bây giờ là giờ nghỉ trưa nên các bạn học đều đang ngủ, cả phòng học yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Trước khi rời khỏi phòng học Phương Thanh Nghiên còn cố ý dừng lại ở cửa một chút, bỗng nhiên cô quay đầu nhìn vào bên trong phòng học.
Thẩm Khả Di đang len lén ngẩng đầu đánh giá cô nên nhất thời sợ tới mức rụt cổ lại, còn không cẩn thận làm rơi sách giáo khoa trên bàn.
Sách giáo khoa rơi bốp một tiếng trên mặt đất, đánh thức mấy học sinh xung quanh nên liền bị các bạn trách mắng.
Phương Thanh Nghiên nheo mắt lại, quả nhiên là cô tai
Nhưng cô cũng không nói gì mà chỉ xoay người đi ra khỏi phòng học.
Thẩm Khả Di có chút ảo não nhặt sách từ trên mặt đất lên, cô ta biết Phương Thanh Nghiên đã nghi ngờ mình.
Nhưng nghĩ lại thì cũng không có gì ghê gớm cả.
Sau ngày khai giảng thì giữa các cô xem như trở mặt hoàn toàn rồi.
Thẩm Khả Di đoán Phương Thanh Nghiên cầm cặp sách đi ra ngoài nhất định là bởi vì phủ nhận chuyện bán đồ dùng học tập.
Cô giáo Hứa muốn tìm cô đối chất!
Bị bạn học xa lánh không đáng sợ, bị giáo viên nhìn không vừa mắt mới là chuyện đáng sợ nhất!
Danh sách chương
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận