Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng
Chương 161
"Xin hỏi ai là Vu phu nhân?”
Vu Na Linh đứng lên: "Là tôi!"
Nhân viên phục vụ đưa tới một bó hoa rôi mở một chai Champagne, tươi cười nói: “Chúc mừng mọi người!"
Nói xong, hắn đem bánh ngọt trên xe đẩy bưng lên bàn, xem ra còn muốn thắp nến.
Cả phòng mọi người đều không rõ đây là ý gì, Vu Na Linh vẻ mặt khó hiểu: "Chúc mừng cái gì?"
Nhân viên phục vụ nhìn qua Vạn Vệ Quốc cười nói: "Hôm nay không phải là ngày kỷ niệm kết hôn của hai người sao, vị tiên sinh này cố ý nhờ chúng tôi chúc mừng côi"
Viên Hồng Huy nhìn theo tâm mắt của nhân viên phục vụ, nhất thời lắp bắp kinh hãi.
Hắn ta như hiểu được cái gì, nhưng nhất thời không dám nghĩ quá nhiều nên liền hỏi: "Cái gì mà kỷ niệm ngày cưới, cậu cùng Vu phu nhân?"
Vạn Vệ Quốc thầm thấy không ổn, vì thế hướng nhân viên phục vụ cười nói: "Anh nhận lâm người rồi phải không, hai chúng tôi không phải quan hệ này..."
Nhân viên phục vụ nhìn hai người, cũng có chút không hiểu, nhưng anh ta đã mở sâm banh tốt nhất trong khách sạn, còn cố ý mua một cái bánh ngọt lớn như vậy, hóa đơn cũng không nhỏ, nếu là do anh ta thật sự nhầm lẫn thì sẽ phải bồi thường, lập tức cũng có chút sốt ruột.
"Làm sao có thể chứ, chính anh muốn tôi đi chuẩn bị mà, một cô bé nói rằng là con gái của hai người bảo lại với tôi..."
Nhân viên phục vụ vừa giải thích vừa nói, nhưng vừa đảo mắt nhìn quanh phòng bao, nào còn bóng dáng gì của cô bé kia nữa, ngay lập tức trợn tròn mắt.
La Hồng Hà cũng kịp phản ứng, liền hỏi: "Hai người bọn họ không phải vợ chồng, chồng Vu phu nhân cũng không có mặt ở đây, con gái cô ấy lại đứng ngay kế bên kia kìa, anh cũng đừng nói hươu nói vượn vậy chứ!"
Nhân viên phục vụ nhìn theo phương hướng bà ta chỉ, càng ngày càng khẩn trương, liều mạng giải thích nói: "Thật sự tôi không hề gạt người, người kia còn đặc biệt chỉ rằng mang tới phòng bao của Vu phu nhân!"
Quả thật không rõ ràng chút nào!
Lưu Bội Trân nghe bọn họ vừa nói như vậy, con ngươi đảo quanh, rất nhanh đã bắt được trọng điểm, chỉ vào Vu Na Linh cùng Vạn Vệ Quốc nói: "Không phải vợ chồng cái gì cơ, hôm qua tôi tận mắt nhìn thấy hai người bọn họ vào ở chung một phòng trong khách sạn!"
Chỉ có vợ chồng chân chính mới có thể ở chung một phòng, mà đã không phải vợ chồng...
Viên Hồng Huy không dám tin nhìn hai người, Vạn Vệ Quốc này hắn có quen biết, đây là bạn học cấp ba của Củng Kiến Trung, hắn ta nhất định không thể có quan hệ gì với phu nhân giàu có ở thành phố Bắc Kinh xa xôi, điều này hoàn toàn chứng minh được, vậy thì thân phận của Vu Na Linh chắc chắn là giải
Thảo nào, đã bảo là vợ chồng tới tìm con gái thất lạc mà người chồng lại không ở đây, không phải không xuất hiện mà là không thể xuất hiện, vừa lộ diện nhất định sẽ lộ ra dấu vết mờ ám!
Viên Hồng Huy chỉ cảm thấy tức giận không có chỗ phát tiết, hung hăng trừng mắt nhìn Củng Kiến Trung,"Hay lắm, cậu dám lừa tôi?"
La Hồng Hà cũng đã hiểu được, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Vu Na Linh mắng: "Tôi nhổ vào, thiệt công cho tôi còn xem cô như chị em ruột mà giúp đỡ, mấy người thế mà lại đi lừa gạt người khác sao?!"
Nghĩ đến bộ dáng nịnh nọt vừa rồi của mình đối với kẻ lừa đảo, La Hồng Hà quả thật tức giận đến giậm chân, bà ta vốn là một người nóng nảy, trực tiếp xông lên muốn cào người.
Phương Thanh Nghiên vội vàng tiến lên bảo vệ Vu Na Linh, trong lòng cũng có chút sốt ruột, xem ra không chỉ có Lưu Bội Trân nhúng tay mà phía sau còn có người phá rối!
La Hồng Hà chỉ muốn trút giận, chẳng quan tâm mình đang cào ai, cứ vậy đưa tay véo mạnh cánh tay cùng vai Phương Thanh Nghiên hai cái.
Phương Thanh Nghiên đau đến nỗi khuôn mặt nhỏ cũng méo mó.
Củng Kiến Trung vội vàng đi lên đẩy bà ta ra;"Cô làm gì trò gì vậy, cô thế mà dám ra tay?”
Vạn Vệ Quốc nhìn cũng đau lòng sốt ruột nhưng trong tình huống này hắn thật sự không dám che chở Vu Na Linh, muốn che chở thì cái gì cũng không nói rõ được nữa.
La Hồng Hà cười lạnh trừng mắt nhìn Củng Kiến Trung,Anh cố ý lừa gạt chúng tôi đến đây, giờ lại hỏi tôi đang làm gì?"
Củng Kiến Trung là một người chính trực, trong lòng cũng cảm thấy gạt người khác là không đúng, nhưng ông ta cảm thấy La Hồng Hà không có tư cách nói mình, đức hạnh bản thân như nào bà ta cũng không đếm xỉa đến sao?
Tuy nhiên vì cần Viên Hồng Huy đi làm chứng, trước mắt cũng không thể lật bài ngửa, chỉ có thể tiến lên che chở Phương Thanh Nghiên nói: "Có chuyện từ từ nói, cô đừng động thủ!"
Danh sách chương
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận