Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 57
Lữ Thu Mai gật đầu nói: "Vẫn là cô suy tính chu đáo, thế này đi, cô chuyển cô ta sang phòng giữ xác, để cô ta làm bạn với xác chết đi!"
Đinh Hồng Tuệ thầm ghim móng tay vào lòng bàn tay, lúc trước cô ấy bị ép gả vào nhà kẻ thù, cũng có phần Lữ Thu Mai bày mưu tính kế trong đó.
Cô ấy cười nói: "Cô ấy đi vào nhờ quan hệ, em cũng không tiện làm quá mức, em phân cho cô ấy vào khoa nhi rồi."
"Trẻ con tiêm hay uống thuốc là khó hầu hạ nhất, với tay nghề gà mờ của cô ta, tiêm làm trẻ con khóc sẽ có phụ huynh khiếu nại, cô ta sẽ bị đuổi ra khỏi bệnh viện, muốn tìm việc vặt cũng không tìm được. Đến lúc đó, chẳng phải chị dâu muốn làm gì cô ta thì làm còn øì."
Lữ Thu Mai nghĩ thấy cũng đúng, làm gì có phụ huynh nào chịu để một đứa thực tập lấy con nhà mình ra luyện tay nghe?
Bà ta không phản đối nữa, lại ra lệnh: "Qua mấy ngày chúng tôi sẽ tổ chức coi mắt cho một vài đơn vị, cô sắp xếp cho Tạ Tiểu Ngọc đi coi mắt, để cô ta hiểu rõ, cô ta mang theo hai cái tha du bình kia sẽ không thể tìm được mối hôn sự nào tốt đâu, Diệu Mạnh nhà chúng ta là lựa chọn tốt nhất của cô."
Lữ Thu Mai đắc ý nhìn cô em dâu tiện nghi Đinh Hồng Tuệ này, phụ nữ sao thoát khỏi số mệnh, mỗi người đều có nhược điểm khác nhau, chỉ cần bắt được thóp là không sợ đối phương không thỏa hiệp.
Lúc trước Đinh Hồng Tuệ cũng cố sống cố chết không chịu gả cho chú Hai của Diệu Mạnh, sau đó thì sao, lại chẳng phải là chịu thỏa hiệp, ngoan ngoãn vứt chồng bỏ con gả vào nhà họ Tiết làm vợ kế....
Tạ Tiểu Ngọc bị phân tới khoa nhi, nơi nơi vang lên tiếng trẻ con đinh tai nhức óc, cũng ồn ào như phòng cấp cứu.
Trên thực tế tiêm không đau, Tạ Tiểu Ngọc hoàn toàn không hiểu tại sao, các bạn nhỏ này vừa thấy đầu mũi kim đã khóc réo lên như kiểu nhìn thấy các chị y tá cầm dao mổ heo.
Chẳng hạn như cậu bé phải tiêm hạ sốt lúc này, nhìn khoảng mười tuổi, lớn cỡ Cá Lớn Cá Nhỏ.
Lúc trước Cá Nhỏ bị bác dâu cả ấn người ở trên cối đá, cầm chày giặt quần áo đánh vào mông, còn đau hơn tiêm rất nhiều.
Nhưng nếu bảo Cá Nhỏ tiêm, đoán chắc cậu bé cũng sợ. Bạn nhỏ này vừa thấy Tạ Tiểu Ngọc cam kim tiêm trong tay, nước mắt nước mũi đã đồng loạt rơi xuống: "Chị đừng tới đây.. A a a bà nội ơi, cháu không tiêm đâu, cháu muốn về nhà!"
Bà nội cậu bé nhìn thấy Tạ Tiểu Ngọc đeo thẻ thực tập, càng không hài lòng.
Bà ta gọi y tá trưởng tới: "Bệnh viện các cô làm ăn kiểu gì vậy, cháu tôi không phải là công cụ để thực tập sinh bệnh viện các cô luyện tay đâu."
Y tá trưởng hòa nhã giải thích: "Các y tá ở bệnh viện chúng tôi đều vượt qua kỳ thi tuyển chuyên môn mới được nhận vào làm, người mới tới bệnh viện đều đeo thẻ thực tập sinh, nên không có nghĩa là kỹ thuật của cô ấy không tốt."
"Không được, con dâu tôi là cảnh sát hy sinh vì nghĩa vụ, con trai tôi là lãnh đạo đơn vị, gọi viện trưởng các cô tới đây tiêm cho cháu trai tôi!"
Y tá trưởng:... bà ta nghĩ mình là ail
Nếu không nể mẹ đứa trẻ là cảnh sát đã hy sinh, còn lâu cô ấy mới để ý đến bà già phách lối này.
Dưới sự hỗ trợ của hai y tá khác đè tay chân đứa trẻ không cho cậu bé giãy giụa, y tá trưởng phải mất rất nhiều sức lực, mới tiêm được liều thuốc hạ sốt cho cậu bé trong tiếng chửi rủa như giết heo của cậu ta.
Tiêm xong, y tá trưởng cũng đã bị hỏi thăm tổ tông tám đời.
Y tá trưởng tức giận mà không có chỗ trút, giao nhiệm vụ cho Tạ Tiểu Ngọc: "Tạ Tiểu Ngọc, hôm nay cô phải giải quyết mười bạn nhỏ!"
Lữ Thu Mai vẫn luôn đứng ở phía xa xe chuyện cười, sau đó bà ta hài lòng rời đi, Tạ Tiểu Ngọc chỉ có kinh nghiệm làm việc ở trạm xá nông thôn, không thể nào đảm được được công việc ở bệnh viện lớn như thế này!
Chưa đầy mấy ngày nữa, cô ta sẽ phải khóc lóc tìm người ga cho thôi.....
Giải quyết bạn nhỏ đầu tiên là khó khăn nhất, y tá trưởng cũng coi như chiếu cố Tạ Tiểu Ngọc, cống hiến cô con gái nhỏ nhà mình bị bệnh ra.
Tiểu khả ái này mới 6 tuổi, vừa thấy mũi kim tiêm đã rất sợ hãi: "Mẹ, con muốn mel"
Y tá trưởng ôm lấy con gái nhỏ nhà mình, trái tim cũng đau thay cho con gái, tức giận dặn dò Tạ Tiểu Ngọc: "Đừng có run tay, Tạ Tiểu Ngọc, tôi đã để con gái tôi cho cô luyện tay rồi, cô mà tiêm không tốt nữa thì ngày mai cút ra khỏi khoa này đi"
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận