Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 122
Hạ Ngải Vân quay đầu nhìn lại, bất ngờ với gương mặt tỉnh xảo của Tạ Tiểu Ngọc, bà ta vẫn luôn muốn tìm một cô gái xinh đẹp làm đối tượng cho con trai mình, nhưng những người quen trong nhà cũng không thể quá xinh đẹp vượt qua Minh Chi Tuệ được, nên rất khó tìm.
Hạ Ngải Vân không thích Minh Chi Tuệ, cảm thấy chị ấy chưa vào cửa đã cướp mất sự yêu thích của con trai với con gái như thế, nên một lòng một dạ muốn tìm một cô gái xinh đẹp hơn chị ấy cho con trai của mình.
Hôm nay tới mua xí quách dê, không ngờ lại gặp một người, thật sự chuyện lôi kéo người xa lạ trên đường để hỏi thăm rất bất lịch sự nhưng vì con trai của mình, bà ta bất chấp mọi thứ.
Bà ta đổi giận thành vui, cười nói: "Cô gái nhỏ, xí quách dê này cần phiếu, hay là tôi mua rồi chia cho cô một nửa, cô cũng không cần trả phiếu."
Còn tự cho mình đúng như thế à, trong lòng Tạ Tiểu Ngọc âm thầm phỉ nhổ, cô có thể mua đương nhiên trong túi cũng có phiếu.
Hơn nữa, ở trong thế giới song song cô đã nhìn thấy được bà ta chính là bà mẹ chồng ác động khiến cho chị họ đau khổ, đừng thấy bây giờ bà ta tỏ vẻ ân cần hòa nhã như thế mà hiểu lâm, cách khiến người khác đau khổ cũng cũng nhiều lắm.
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Không cần đâu, trong nhà cháu có nhiều miệng ăn, một xíu xí quách dê này còn sợ không đủ nữa là, không thể chia cho bà được, nếu thím muốn ăn thì mời ngày mai đến xếp hàng rồi mua."
Hạ Ngải Vân:...
Ông trời ạ, có một cô gái nhỏ mồm mép như dao thế sao, còn nữa bà ta chỉ mới 45 tuổi thôi, sao đã kêu thành bà rồi, con bé này đúng là không nói đạo đức được mà, đang cố ý chọc giận bà ta phải không!"
"Xí quách dê này cần phiếu, cô có phiếu à?"
"Tôi có phiếu hay không liên quan gì đến bà!"
Hạ Ngải Vân là nhà báo ở Bình Thành, bà ta cũng không muốn tốn nước bọt với Tạ Tiểu Ngọc nữa.
Bà ta không sợ, còn tự xem mình đúng lý hợp tình uy hiếp ông chú bán thịt: "Ông Cao, xã Cung Tiêu có quy định, mua thịt xương cần phiếu, ông đừng vì muốn tan ca sớm mà vi phạm bán thịt xí quách dê không cho phiếu cho con bé này, tôi viết báo phê bình ông đưa lên đấy!"
Ông Cao sợ hãi, Nhất Thiên đưa tin, năm nay ngay cả bậc khá ông ấy cũng đừng mong đứng được.
Chủ Nhiệm cao là khách quen cũ của chỗ bán thịt cá, mỗi lần ông ta đều chọn một bộ phận thịt ngon mềm cho bà ta, vì sao chứ, chẳng phải vì muốn một ngày nào đó bà ta có tâm trạng tốt viết mấy dòng chữ khen ngợi đưa lên một chút.
Cửa hàng bách hoa của Tiểu Lưu ở xã Cung Tiêu của họ được đưa tin lên là phục vụ nhiệt tình, chỉ mới làm việc có mấy năm thôi khi được Nhất Thiên đưa tin đã bầu người này thành bậc khá, điều động vào văn phòng làm.
Haiz, ông Cao không đụng vào nỗi cán bút của bà ta.
Ông ta khó xử nói với Tạ Tiểu Ngọc: "Cháu gái nhỏ này, nếu cháu không có phiếu thì xí quách dê này không thể bán cho cháu được đâu."
Tạ Tiểu Ngọc cười nhẹ, lấy bì thư từ trong túi ra, rút một phiếu thức ăn từ các loại ngân phiếu định mức.
Sư phụ Cao nhìn ngân phiếu định mức trong tay của Tạ Tiểu Ngọc khiếp sợ, đó là ngân phiếu định mức thông dụng trong toàn nước, không có hạn chế thời gian hay nơi chốn, ngoài việc thông dụng toàn nước thì ở đâu cũng có thể sử dụng được, ai đã góp cho cô nhiều như thế?
Tạ Tiểu Ngọc lấy phiếu với tiền ra, trả tiền dưới ánh mắt không thể tưởng tượng được của Hạ Ngải Vân.
Sư phụ Cao bỏ cẩn thận xí quách dê cho cô, rồi hâm mộ nói: "Cháu gái nhỏ, cháu sao lại có nhiều ngân phiếu định mức như thế?"
Tạ Tiểu Ngọc tự hào nói: "Những cái này đều do anh trai của cháu cho đấy."
"Anh trai của cháu làm gì, sao lại tích góp được nhiều ngân phiếu định mức như thế?"
Tạ Tiểu Ngọc cười cười, cô không muốn tùy tiện để lộ thân phận của anh trai mình ra đâu.
Cô không nói, Hạ Ngải Vân càng nghi ngờ: "Anh trai cô không làm chuyện gì phi pháp đấy chứ, những phiếu này cần phải điều tra cho rõ, nếu có chuyện gì tôi nên đưa tin lên, ông Cao, ông lấy ngân phiếu định mức bất chính, ông cũng bị liên lụy."
Sư phụ Cao:.. Chuyện này cũng có thể trách mình à?
Còn nữa, dựa vào cái gì nghi ngờ phiếu cô gái nhỏ nhà người ta lai lịch không rõ ràng, bà ta thấy ai cũng làm chuyện xấu và vi phạm như mình sao
Thực ra, người xấu nhất chính là bà chủ nhiệm họ Hạ này.
Người có quan hệ tốt với bà ta, bà ta lập tức vui vẻ đưa tin cho người đó là người làm việc tiên tiến, đụng chạm làm cho bà ta khó chịu, lập tức sẽ bị bà ta lấy cơ hội đè đến ngóc đầu lên không nổi.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận