Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 151
Cá nhỏ không hiểu tại sao chị phải tức giận, dù sao chị gái đánh cũng không đau, cậu bé phản bác: "Vậy ai bảo chị để vào hộp bánh ngọt chứ."
Tạ Tiểu Ngọc mặc kệ Cá nhỏ, hiện tại quan trọng chính là giấu kỹ đồ vật này.
Cô không dám nhìn Nghiêm Dặc, chạy vào phòng khóa đồ dùng kế hoạch hóa vào trong ngăn tủ, may mắn cá lớn ngốc nghếch đáng yêu và Tinh Tinh nghịch ngợm không thấy được.
Cá nhỏ không hiểu lắm, hỏi Nghiêm Dặc: "Anh rể à, chị ấy thật không bình thường, chị ấy làm sao vậy?"
Nghiêm Dặc cũng đỏ mặt, anh dọa cá nhỏ: "Em thảm rồi, kia là đồ quý giá của đơn vị chị ấy, hư hỏng một cái là phải bồi thường rất nhiều tiền, em không được nói với ai về chuyện tối nay đâu đấy.
"Cũng không thể nói với anh trai và Tinh Tinh được sao?" Cá Nhỏ hỏi.
Nghiêm Dặc nghiêm túc gật đầu: "Không thể."
Anh đột nhiên nhớ tới, trí nhớ của Cá Nhỏ cực kỳ, hơn nữa đến tết còn phải đến nhà anh cậu.
Anh nhấn mạnh với cá nhỏ lần nữa: "Đặc biệt là anh họ của em, nhất định không thể nói cho anh ấy biết đó!"
Lỡ như anh họ hiểu lầm là anh và Tiểu Ngọc dùng, anh nhất định phải chết!
"Được ạ được ạ." Cá Nhỏ thấy anh rể cẩn thận như thế thì liên tục gật đầu, quả bóng này nhất định rất đắt, cậu còn lâu mới nói ra.
Canh bún mọc quá thơm, cá lớn cá nhỏ và Tinh Tinh lại ăn thêm nửa bát.
Mấy người ở phòng bếp, mỗi người đều ngồi trên băng ghế nhỏ, vốn phải rất náo nhiệt, nhưng bọn họ phát hiện hôm nay chị gái với anh đều không bình thường.
Bình thường chị gái líu ríu rất nhiều, hôm nay hai người chị gái với anh đều cúi đầu ăn canh bún mọc, cũng không nói chuyện.
Cá Lớn hỏi: "Hai người cãi nhau ạ?"
Tinh tinh: "Khẳng định cãi nhau rồi."
Cá Nhỏ: "Đừng nói nữa, đều tại em, em làm hỏng đồ vật rất đắt, chị phải bồi thường tiền, vậy nên một tuân em không ăn đồ ăn vặt có được không?"
Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc đồng thời mở miệng: "Ngậm miệng."
Cá Nhỏ bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ, cuối cùng là thứ đồ đắt đến mức nào chứ, sau này không hỏi anh họ thì không được!...
Nghiêm Dặc chỉ có thể rời trường học vào cuối tuần và ban đêm ngày nghỉ, giờ anh lại phải trở vê, nếu không sẽ lỡ chuyến xe buýt cuối cùng, nếu như có xe đạp thì tiện lợi hơn chút rồi.
Anh bàn bạc: "Tiểu Ngọc, chúng ta mua cái xe đạp đi."
Tạ Tiểu Ngọc: "Một cái xe đạp hơn một trăm tệ, quá đắt."
Tỉnh Tinh véo ngón tay tính toán, một bình sữa bột hơn hai mươi tệ, cô bé và hai người anh trai một tháng phải uống hết ba bình.
Cô bị dọa nhảy dựng lên: "Chị, em với anh trai ba tháng uống hết một chiếc xe đạp, vậy chúng em không uống nữa."
Tạ Tiểu Ngọc cười lên ha hả, Tinh Tinh cũng rất biết cách sống đó, cô cười nói: "Tiền sữa bột này không thể tiết kiệm."
Cá nhỏ vụng trộm nhẹ nhàng thở ra, cậu bé còn định phải cao lớn nữa kìa.
Tạ Tiểu Ngọc lúc đầu muốn âm thầm đưa đồ kế hoạch hóa cho chị Hoa, nhưng lần này thì hay rồi, bị cá nhỏ lấy ra thổi bóng, anh Nghiêm Dặc cũng biết rồi.
Cô đưa Nghiêm Dặc đi ra ngoài, dứt khoát mang theo hộp bánh ngọt của Thịnh Ký, đỏ mặt giải thích: "Cái này là mang cho chị Hoa, anh không được nói linh tỉnh.”
"Ừm..." Nghiêm Dặc đỏ mặt, anh nào có dám nhắc lại, Tiểu Ngọc đi làm ở bệnh viện nên loại chuyện này rất bình thường, chỉ là anh không thể bỏ qua được thôi.
"Vậy tối thứ sáu anh mời bọn người Trần Niên tới dùng cơm?" Nghiêm Dặc hỏi.
"Đến đi." Tạ Tiểu Ngọc cũng không lúng túng như vậy nữa: "Đã nói nhất định phải mời bọn họ đến ăn cơm mà. Đúng rồi, Chu Cảnh Họa nói cho bọn mình mấy tấm vé, tết nguyên đán đến đại kịch viện xem đi."
"Được."
Nghiêm Dặc rất là mong chờ, xem cái gì không quan trọng, mấu chốt là có thể ở cùng một chỗ với Tiểu Ngọc, Trần Niên bọn họ khẳng định đố ky muốn chết.
Trên đường trở về, Nghiêm Dặc nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của anh cậu, đi làm nội ứng, tích lũy vinh dự để tốt nghiệp sớm một chút, tốt nghiệp là có thể kết hôn rồi!...
Đưa tiễn Nghiêm Dặc, Tạ Tiểu Ngọc vỗ vỗ khuôn mặt nóng lên, thật là, lúc phổ cập khoa học cho Hồng Liên Hương với nhóm chị gái cô cũng không có thẹn thùng, sao lúc này mặt lại bỏng như vậy chứ?
Cô đã như vậy rồi, đoán chừng anh Nghiêm Dặc càng ngại hơn nhỉ, anh ay đã ít nói thì trớ, lúc ăn cơm cũng chẳng nói lời gì. Ha ha ha.. Tạ Tiểu Ngọc nghĩ anh còn nghẹn ngùng hơn mình là muốn cười.
Cô gõ cửa nhà chị Hoa, chưa được một lát, chị Hoa mở cửa sân ra, hai người ngầm hiểu lẫn nhau, chị Hoa nhận lấy hộp bánh ngọt.
Giọng nói của Tạ Tiểu Ngọc cực kỳ nhỏ, nói cho chị Hoa biết bên trong có 19 cái: "Lúc đầu là 20 nhưng bị cá nhỏ coi làm bóng bay làm hỏng mất một cái, chị giấu kỹ đi, đừng để cho Thiết Đản Thiết Trụ động tới, tháng sau em đưa thêm cho chị. "
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận