Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 179
Cô liếm liếm môi, hỏi: "Anh họ, anh có biết lý thuyết về thế giới song song không?"
Mạnh Cảnh Niên không phải là người không hay đọc sách xem báo, hiện tại nhà nước đẩy mạnh tư tưởng khoa học chống mê tín. Các nhà khoa học đã đưa ra giả thuyết về thế giới song song cách đây rất lâu rồi, nhưng lý thuyết này vẫn khá mơ hồ.
Xem con nhóc này muốn giúp đối tượng của mình lấy cái cớ gì.
Anh ấy buồn cười nói: "Làm sao, chẳng lễ Nghiêm Dặc là người ở thế giới song song khác chạy tới đây?"
Tạ Tiểu Ngọc "Phì" cười, trí tưởng tượng của anh họ quả là phong phú. Phong phú cũng tốt, nhưng anh ấy đoán chưa đúng lắm.
Cô nói: "Không khoa trương đến vậy đâu, để em kể cho anh họ nghe về chuyện khoa trương của em nhé. Trước khi rời khỏi thôn Thanh Sơn, em từng bị sét đánh, nhưng may mà sét không đánh trúng em, sét đánh trúng thân cây to bên cạnh em, nhưng lúc đó em cũng có cảm giác tê dại cả người. Sau đó, cứ mỗi lần nằm mơ, em đều nằm mơ thấy thế giới song song, nhưng em không thể nằm mơ thấy toàn bộ, chỉ có thể nhìn thấy những chuyện liên quan đến em, người em quen biết."
Bây giờ ngẫm lại, Tạ Tiểu Ngọc nghĩ chắc có liên quan đến tia chớp kia.
Ngày hôm đó cô đi làm về mệt, ngồi nghỉ ngơi ở dưới gốc cây to, lúc đó thời tiết đang rất đẹp. Bất thình lình, mây đen ập đến sấm chớp đùng đùng, còn đánh trúng cây đại thụ.
Cô cũng may mắn, lần đó cô chỉ bị tê dại cả người nửa ngày, gặp sét ở khoảng cách gần như vậy không chết đã là kỳ tích rồi.
Sau khi bình phục, cô tiếp tục đi tới trạm y tế thị trấn làm việc, chờ lúc mệt mỏi vì phải cứu chữa cho mấy bệnh nhân, cô nhắm mắt lại nghỉ ngơi, sau đó nằm mơ thấy thế giới song song.
Mạnh Cảnh Niên không biết phải nói gì: "Vậy chuyện này có liên quan gì đến đối tượng của em?"
Đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Đương nhiên là có liên quan, em có thể nhìn được chuyện ở thế giới kia, anh Nghiêm Dặc ở bên kia cũng có thể nhìn thấy thế giới này cùng lúc. Sau đó, thấy bên chúng em gặp phải nguy hiểm gì, anh ấy đều báo mộng cho anh Nghiêm Dặc ở nơi này, để anh ấy chuẩn bị trước."
Mạnh Cảnh Niên:.. anh ấy thật sự không tin, nhưng em gái nói như vậy, anh ấy lại không thể không tin.
Thế giới song song là cái gì, hai Nghiêm Dặc, mình báo mộng cho mình, đúng là buồn cười.
Anh ấy nghỉ ngờ, liệu có phải là thằng nhóc thối Nghiêm Dặc kia lừa gạt em họ không.
"Em nói ra một sự kiện thuyết phục anh tin tưởng đi."
Mạnh Cảnh Niên nói tiếp: "Nếu không, đối tượng của em sẽ chết chắc."
Tạ Tiểu Ngọc đã sớm đoán được phản ứng này của anh họ.
Nhưng phản ứng này tốt hơn nhiều so với dự liệu của cô, hừ hừ, giờ anh họ hung hãn uy hiếp cô, chờ lát nữa anh ấy sẽ phải biết ơn các cô thôi.
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Anh ơi, Đoạn Hồng Diệp đối tượng của Thạch Tiến Hoành cứ nghĩ vị hôn phu của cô ta chết, chạy tới đơn vị tự tiến cử mình với sư đoàn trưởng của các anh, muốn tham gia vào nhiệm vụ này báo thù cho vị hôn phu của mình, em nói không sai chứ."
Mạnh Cảnh Niên:...!!
Em gái không thể nào biết chuyện này được!
"Còn gì nữa không." Anh ấy đã không thể bình tĩnh được nữa.
"Sư đoàn trưởng của các anh cũng cho rằng cô ta thích hợp, đề nghị anh chọn cô ta làm đối tác, chỉ là anh kiên quyết không đồng ý, có đúng không."
Mạnh Cảnh Niên: "... Đúng vậy, nói tiếp."
"Ở thế giới kia, vị hôn phu của cô ta thật sự đã chết, sau đó anh được giao thực hiện nhiệm vụ này, tổ chức sắp xếp Đoạn Hồng Diệp đi đăng ký kết hôn với anh, đóng vai "Vợ" của anh."
Mạnh Cảnh Niên bắt đầu cảm thấy căng cả da đầu: "Vậy mà thẳng ngốc ở thế giới kia cũng đồng ý à?”
Chắc chắn là đồng ý, nếu không cũng không sẽ dẫn tới nhiều rắc rối tiếp theo, Nghiêm Dặc cũng không khả năng chạy đi giải quyết rắc rối này trước giúp anh ấy, trong khoảng thời gian quan trọng như bàn chuyện hôn sự.
Tạ Tiểu Ngọc cười nói: "Anh họ, anh đừng tự nói mình ngốc, anh là quân nhân, phải làm theo mệnh lệnh, chuyện này cũng không thể trách anh được."
Mạnh Cảnh Niên sốt ruột nói: "Em đừng nói lời vô nghĩa nữa, mau nói tiếp đi."
"Trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, Đoạn Hồng Diệp thích anh, đến khi nhiệm vụ kết thúc, cô ta không nỡ ly dị với anh, sau khi anh kiên trì li dị với cô ta, cô ta tìm cách trả thù anh."
Em trai em gái của Đoạn Hồng Diệp còn nhỏ, có nhiều chỗ cần chăm sóc cần tiêu tiền, trong khi anh ấy có tiền lương cao, nhân khẩu trong nhà đơn giản, là đối tượng rất tốt.
Phải xóa sạch tất cả mọi dấu hiệu của rắc rối ngay từ đầu.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận