Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 144
Mặc Tú Liên mặt dày muốn đi lên: "Mấy người đưa cả tôi nữa."
Tạ Tiểu Ngọc đóng cửa xe "Bộp" một cái, Thẩm Vân Trân nói: "Bà đầm mưa đi về đi, chú ý thời gian nha, đừng chậm trễ tôi kết thúc công việc!"...
Tiết mục đài truyền hình vừa chiếu ra, xưởng thực phẩm đã đuổi hai vợ chồng Mặc Tú Liên, trả lại cương vị công tác của hai người cho Thẩm Vân Trân.
Tảo Báo Bình Thành bên kia đăng bài xin lỗi thái độ thành khẩn, còn nói đã nghiêm khắc xử lý phóng viên làm việc sơ hở, giáng chức Hạ Ngải Vân vì thất trách trong công việc.
Tạ Tiểu Ngọc cũng trả phép và quay về bệnh viện đi làm, lúc tan tầm, Vưu Tiểu Ninh lôi kéo cô nói: "Tiểu Ngọc, tôi muốn kết nghĩa chị em với cô."
Tạ Tiểu Ngọc:..."Cô làm trò gì thế."
Vưu Tiểu Ninh vô cùng sùng bái, nói: "Chị họ tôi và Vân Trần đều nói cô là ngôi sao may mắn, gặp được cô sẽ gặp dữ hóa lành, cô xem Vân Trân lấy lại được công việc, chị họ tôi cũng từ hôn thành công, đây không phải đều là chuyện tốt sao."
Tạ Tiểu Ngọc cười ha ha, ấn ấn trán cô ấy: "Nhưng mà cũng có không ít người gặp được tôi thì bị xui xẻo nha, ví dụ như thím Hai của Vân Trân, chủ nhiệm Hạ của Tảo Báo, phó chủ nhiệm Cung khu bệnh viện, bọn họ đều nói tôi là tai tinh đấy."
Vưu Tiểu Ninh "Phì phì" vài cái cho cô, nói: "Bọn họ muốn hại người, đụng tới ngôi sao may mắn như cô đương nhiên xui xẻo, dù sao tôi cũng phải làm chị em tốt với cô."
Tạ Tiểu Ngọc cười: "Được, tôi tuyên bố cô là chị em tốt của tôi."
Vưu Tiểu Ninh vui vẻ, kéo cánh tay cô: "Chúng ta đi tìm chị họ chơi đi."
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Hôm nay không được, hôm nay đối tượng của tôi kết thúc tập huấn, tôi muốn đi tìm đối tượng của tôi."
Sáng sớm hôm nay cô đã nói với Cá Lớn, Cá Nhỏ là sau khi tan ca cô sẽ tới đại học công an, sau đó cùng về nhà với anh Nghiêm Dặc.
Tới đại học công an, Tạ Tiểu Ngọc lấy ra một túi bột nở, đây là Thẩm Vân Trân mua được từ trong xưởng thực phẩm, đưa cho Tạ Tiểu Ngọc, hương vị rất ngon.
Tạ Tiểu Ngọc đưa bánh mì qua, cười rất ngọt, hiện tại không cần báo tên, bảo vệ cửa cũng biết cô muốn tìm ai.
"Bác Triệu, cháu muốn tìm đối tượng của cháu." Bảo ve cửa khó xử muốn chết,... A a a, cô gái tới tìm đối tượng của cô, ông ấy nên thông báo cho huấn luyện viên trước hay báo cho đối tượng của cô trước đây?
Cô rốt cuộc có quan hệ như với huấn luyện viên ma quỷ kia chứ?
"Được, để bác gọi cho cháu."
Tạ Tiểu Ngọc chỉ chờ đợi năm phút ở bên trong vọng gác, nhìn thấy người đi ra không phải Nghiêm Dặc, mà là Mạnh Cảnh Niên, không hề quay đầu lại nhưng vẫn kinh ngạc đến mức nhảy dựng lên.
"Anh, anh vẫn chưa về sao?"
Đã nửa tháng trôi qua kể từ khi Nghiêm Dặc tập huấn, anh trai vẫn luôn ở Bình Thành, vẫn đang xuất hiện ở đại học Công An, vậy khẳng định là làm huấn luyện cho anh Nghiêm Dặc và những người khác rồi.
Cho nên anh Nghiêm Dặc nói trường học của bọn họ cố ý mời "huấn luyện viên ma quỷ" đến huấn luyện chính là anh hol
Cô ôm cánh tay Mạnh Cảnh Niên oán giận nói: "Anh trai, anh làm huấn luyện viên cho đám người Nghiêm Dặc à, dạo này anh chẳng đi gặp em."
Mạnh Cảnh Niên cười một tiếng trong lòng: "Em gái anh đúng thật sự rất thông minh, chẳng cần nói cái gì cũng đoán được anh trai làm huấn luyện viên ở đây."
Hơn nữa lần trước em gái bị tên họ Hạ đưa tin linh tỉnh, anh vẫn luôn chờ tin em gái gọi điện xin anh giúp đỡ, nhưng Chu Thành Phong nói Tiểu Ngọc hoàn toàn không có gọi điện cho bộ đội.
Mỗi ngày anh lại gọi gác cổng một lần, đối tượng của Nghiêm Dặc liệu có tìm đến hay không, câu trả lời là không có, khổ thân cho chú gác cổng, còn tưởng anh có thù gì với đối tượng của em gái.
Kết quả chưa được mấy ngày tiền căn hậu quả của sự việc đã lên TV, em gái đã giải quyết chuyện này.
Em gái thật giỏi nha.
Tạ Tiểu Ngọc cười: "Em cũng đâu có ngốc, chuyện này thì có gì khó đoán đâu chứ."
Ừm, thông minh hơn đối tượng của em nhiều. Mạnh Cảnh Niên không hề keo kiệt mà tán dương.
Nghiêm Dặc: ".. Lần này thì hay rồi, Tiểu Ngọc nhận nhau ngay ở trước cửa trường với anh cậu, anh cậu vừa đi, anh sẽ bị các thành viên trong nhóm chơi chết.
Gác cổng: "... Là anh trai à."
Đám người Trần Niên ghé vào đầu tường: "..."
Nhìn thấy huấn luyện viên giống như ma quỷ ở trước mặt bọn họ, nhưng lại cười tươi như hoa hướng dương trước mặt em gái, kia rõ ràng chính là hai khuôn mặt mà.
Trần Niên rơi vào tram tư, huấn luyện viên Mạnh là anh trai của Tạ Tiểu Ngọc, cho nên huấn luyện viên ma quỷ lại là anh cậu của anh Dặc!
Ngày đầu tiên huấn luyện anh nói thế nào ý nhỉ, anh nói nếu để cho anh biết là ai đưa huấn luyện viên ma quỷ tới, anh sẽ...
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận